TỨ QUÝ CẨM - Trang 1212

Lâm. Ngày hôm sau nữa đến Ngọc Lan Đường, Sở Mậu lại cầm trong tay
chiếc hộp nhỏ. Lần này mở ra, mắt A Vụ sáng lên. “Đẹp quá!”

Trong hộp là một chiếc trâm cài tóc bằng vàng khắc một con bướm

bằng đá hồng ngọc đang dang cánh, con bướm dang đôi cánh dập dờn như
muốn bay, cực kỳ sinh động.

“Nàng thích là được rồi, để ta cài lên cho nàng.” Sở Mậu lấy trâm cài

tóc ra.

A Vụ cúi đầu để Sở Mậu cài lên tóc, sau đó nàng nhìn thấy vẻ mặt kinh

ngạc của Sở Mậu.

Từ đó về sau, cứ cách ngày là Sở Mậu lại tặng A Vụ một món quà, bất

luận nặng nhẹ đắt rẻ đều là tấm lòng của hắn, tim gan A Vụ có bằng sắt đá
thì cũng bị làm cho mềm nhũn.

Hôm nay Sở Mậu bỗng nhớ ra một việc. “Túi đựng ngọc bội của ta cũ

rồi, lần trước chẳng phải nàng bảo làm cho ta một chiếc ư, giờ đã có chưa?”

A Vụ ngẩn người, hoàn toàn không nhớ đến chuyện hôm đó. Thường

ngày trí nhớ của nàng rất tốt, nhưng sau khi đổ bệnh vẫn chưa định thần lại,
rất nhiều việc không còn nhớ rõ nữa.

Mặt Sở Mậu sầm lại khiến A Vụ sợ hãi run rẩy. Mặc dù mấy ngày qua

Kỳ Vương điện hạ đối xử với nàng rất ân cần, chu đáo, ngay cả hầu hạ nàng
tắm rửa, vệ sinh cũng đã làm, nhưng A Vụ vẫn không dám trèo lên đầu lên
cổ. Lần trước Kỳ Vương điện hạ trở mặt không nhận người, không cho phép
nàng vào Băng Tuyết Lâm, lại còn để nàng đi xem trượng hình, tất cả đã
khiến một người ham sống sợ chết như A Vụ sợ hãi.

Huống hồ A Vụ đã phiêu du bao lâu như thế, Chính Nguyên Đế vui

buồn không để lộ ra ngoài đã đành, còn thêm tật xấu nữa là vui buồn thất
thường, trở mặt vô tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.