TỨ QUÝ CẨM - Trang 1240

Lần đầu tiên A Vụ được cưỡi ngựa, vừa tận hưởng cảm giác nhanh như

gió của ngựa phi, vừa cảm thấy phía bên trong đùi hơi đau, cưỡi một vòng
quay về, Sở Mậu đích thân giúp nàng để chân vào bàn đạp, dặn nàng phải
giữ chắc, rồi đích thân dẫn ngựa cho nàng đi vài vòng, sau đó mới nhảy lên
con ngựa đen, cẩn thận đi theo bên cạnh.

Trung Lương nhìn thấy thế thì ngẩn người, đúng là được mở rộng tầm

mắt.

A Vụ vốn hiếu thắng, hiếm khi có cơ hội được cưỡi ngựa nên muốn

cưỡi bằng được, lòng thầm quyết tâm cưỡi giỏi nên cố chịu đau, không kêu
tiếng nào, học cả một buổi chiều, đến lúc hoàng hôn thì nàng cũng đã có thể
tự rời khỏi sự kèm cặp của Sở Mậu, cùng Vô Ảnh phi như bay, tiếng cười
lanh lảnh vang lên trong gió.

Nhưng đáng tiếc vui thì ít mà buồn thì nhiều, lúc A Vụ về đến Thụy

Cảnh Đường thay xiêm y thì phía bên trong đùi đã rỉ máu, nàng phải cắn
răng chịu đau mới cởi được quần ra.

“Ối, thế này là thế nào, không mang theo thuốc cầm máu, lại còn phải

bôi thuốc chống sẹo nữa.” Tử Phiến cuống lên.

“Ngươi ra ngoài hỏi xem Lã Nhược Hưng có ở đó không, đừng nói với

điện hạ.” A Vụ dặn dò.

A Vụ hơi chột dạ, cả buổi chiều cưỡi ngựa, Sở Mậu đã nhiều lần nhắc

nhở nàng lần đầu cưỡi ngựa sẽ bị ma sát làm xước da. Không hiểu thế nào
mà A Vụ cứ mặc kệ, hồi trước Đường Âm và Hà Bội Chân được tham dự
cuộc đi săn mùa thu, lúc trở về thỉnh thoảng lại nhắc đến trò cưỡi ngựa ngắm
cảnh trên thảo nguyên, A Vụ chưa bao giờ chịu thua người khác, chỉ có cưỡi
ngựa là bị thua kém mà thôi.

Lần này khó khăn lắm mới được Sở Mậu dành cho chút thời gian dạy

nàng, A Vụ làm sao bỏ lỡ được. Huống hồ, Kỳ Vương điện hạ bận rộn suốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.