TỨ QUÝ CẨM - Trang 1289

A Vụ đỏ mặt nói: “Được rồi, hết rồi, các thứ khác Hách ma ma sẽ

chuẩn bị.” Thực ra, A Vụ cũng không hiểu tại sao mình lại chột dạ mà đỏ
mặt, chẳng qua nàng chỉ muốn làm hết trách nhiệm của một người vợ mà
thôi, có trách thì phải trách bọn Tử Phiến, chỉ cười những chuyện không
đâu.

Cả buổi chiều, A Vụ ngồi tựa bên cửa sổ, chẳng muốn làm bất cứ việc

gì, đờ đẫn nhìn ra bên ngoài. Bữa tối Sở Mậu cũng không về, Tử Trụy nấu
toàn những món A Vụ thích nhưng nàng chỉ gắp vài miếng rồi buông đũa.

A Vụ tự cười nhạo bản thân, chẳng qua không có người ăn cùng thôi,

sao mà thấy cơm canh tẻ nhạt thế. Nàng lại lo lắng cho Sở Mậu, đây là
chuyện chưa từng xảy ra ở kiếp trước, đao kiếm vô tình, ngộ nhỡ có chuyện
gì xảy ra...

A Vụ vội vàng lắc đầu, nàng không muốn làm quả phụ, mặc dù nàng

vui với cuộc sống giống như quả phụ, nhưng lại không muốn là quả phụ
thực sự.

Tối đó, A Vụ ngủ không được, nàng sai tiểu nha hoàn giội nước quanh

sân, kêu người khiêng sập đặt phía dưới chậu hoa tử đằng nằm cho mát.

Lúc Sở Mậu trở về thì thấy A Vụ đang nằm nghiêng trên sập giống như

đang ngủ, nhưng có vẻ ngủ không ngon giấc, Đồng Quản và Đồng Văn mỗi
người đứng một đầu quạt đuổi muỗi cho nàng.

Đồng Quản, Đồng Văn trông thấy Sở Mậu vội vàng đứng dậy chào thì

chàng xua tay, ra hiệu bảo không được làm ồn kẻo A Vụ tỉnh giấc. Sở Mậu
bước đến trước sập, nhẹ nhàng bế A Vụ lên, nghe thấy tiếng nàng ậm ừ gì
đó, nghĩ là tỉnh ngủ, nào ngờ tìm được vị trí thoải mái trong lòng của Sở
Mậu lại ngủ thiếp đi.

Đồng Quản và Đồng Văn đứng ở phía sau đưa mắt nhìn nhau, trong

lòng vô cùng kinh ngạc, bọn họ hầu hạ bên cạnh A Vụ bao nhiêu năm, đều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.