TỨ QUÝ CẨM - Trang 129

A Vụ thiếu một chiếc răng, nói không quen, lại hay bị mọi người trong

phòng trêu chọc, chỉ cần hơi mở miệng đã thấy trống hoác khiến nàng ngại
không dám nói, bị người khác trêu thế nào cũng không nói, không cười. Đã
thế, cứ khi nào về phủ, Vinh Cát Xương lại trêu chọc nàng, cả hai anh nàng
cũng vậy.

A Vụ không thích bị trêu đùa, đúng hôm lão thái thái thông báo không

phải đi học nên nàng liền đi ra phía sau vườn dạo bộ.

Cảnh quan trong vườn phủ Quốc Công trông lộn xộn, cứng nhắc,

không hiểu là do ai bài trí, có lẽ đó là sở thích của An Quốc Công đời thứ
nhất cũng nên, nhưng đúng là có còn hơn không.

“Hôm nay là ngày gì không biết, bảo không học là không học sao?” Tử

Phiến đi bên cạnh lẩm bẩm. Nếu trong phủ có chuyện gì thì họ đã biết từ
mấy ngày trước chứ, vậy mà lúc chuẩn bị đến Dục Tú Các, họ mới được
thông báo tin này.

A Vụ tò mò cùng Tử Phiến đến Kỳ Hoa Viên. Trong Kỳ Hoa Viên có

vài chậu cây cảnh, tượng khắc gỗ và một vài loài hoa cỏ lạ do mấy đời nhà
An Quốc Công sưu tầm, trong đó có mấy chậu hoa trông khá lạ mắt, tinh
xảo.

A Vụ và Tử Phiến vừa bước đến chỗ rẽ thì gặp một bà nô bộc. Bà ta hé

miệng cười. “Lục tiểu thư cũng đi dạo vườn hoa ư, hôm nay trong phủ đón
khách quý, lão thái thái tiếp khách ở Kỳ Hoa Viên, vì là khách nam nên lão
thái thái bảo các tiểu thư tránh đi, các cô đến chỗ khác chơi nhé!”

A Vụ không làm khó bà nô bộc đó, mà chẳng có lý do gì để giận một

bà già canh cửa, huống hồ đây là ý của lão thái thái.

A Vụ cùng Tử Phiến rẽ sang bên phải, Tử Phiến buồn rầu nói: “Có gì

mà phải tránh nhỉ, nô tỳ còn nghe thấy tiếng của tứ tiểu thư, cô ấy không
phải tránh thì tiểu thư sao phải tránh nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.