TỨ QUÝ CẨM - Trang 1302

mưu đồ phong đất thành công, kiếp này vì có trận đánh này mà phải đứng ở
nơi đầu sóng ngọn gió, e rằng khó thoát thân. Mặc dù triều Đại Hạ có tiền lệ
phong đất cho hoàng tử, nhưng phải không có bất cứ sự uy hiếp nào đối với
Hoàng đế kế vị thì mới có khả năng.

Sở Mậu được phong đất thì mới có thể tập hợp quân đội, nhưng từng

bước đi của hắn bây giờ thật không giống với phương hướng mưu đồ trước
kia chút nào.

Sở Mậu hôn lên ngón tay của A Vụ. “Nàng không cần lo lắng, ta đã có

dự định rồi.” Sở Mậu cụp mi mắt, hắn đang làm đảo lộn hoàn toàn cục diện
và trù tính lại kế hoạch khiến Thẩm Lão và Phó Dĩ Thạch vô cùng tức giận.

A Vụ thấy Sở Mậu nói như vậy cũng không dám hỏi tiếp nữa, chỉ nói:

“Người trong thị trấn đều lo sợ hoảng hốt, nhiều người bắt đầu chuyển nhà
đi nơi khác, điện hạ có nắm phần chắc trong tay không?”

“Sao lại không, nếu như không nắm phần chắc, ta nào dám để nàng ở

nơi này. Nàng yên tâm nghỉ ngơi, vài ngày nữa ta lại đến thăm, ăn uống cho
mập lên một chút, chỗ này cũng gần thảo nguyên, người nuôi bò, dê rất
nhiều, nàng sai bọn họ mỗi ngày mua một thùng sữa bò, dê về, uống không
hết có thể dùng để tắm, rửa tay, nghe nói vừa an thần vừa dưỡng da.”

Mặc dù Sở Mậu chỉ buột miệng nói vậy nhưng không hiểu sao A Vụ lại

thấy vững tâm, hình như chỉ cần Sở Mậu nói là nàng sẽ tin, có lẽ là Chính
Nguyên Đế trong tương lai đã để lại ấn tượng quá sâu trong lòng nàng.

“Nàng ngủ đi, ta nhìn nàng ngủ rồi sẽ đi.” Sở Mậu vuốt tóc của A Vụ.

A Vụ nhìn vào mắt của Sở Mậu, đưa tay ra ngoắc lấy ngón tay của hắn,

sau đó mới nhắm mắt lại.

Đây là đêm A Vụ ngủ ngon nhất kể từ sau khi đến Tiền Miếu trấn, sáng

sớm tỉnh dậy, nàng đẩy cánh cửa sổ mà Sở Mậu đã đóng lại tối qua, đi chân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.