TỨ QUÝ CẨM - Trang 1305

“Máu chảy thành sông, nghe nói Kỳ Vương điện hạ diện mạo như thần

tiên, không ngờ ra tay lại dứt khoát như vậy.” Thực ra người đó muốn nói Sở
Mậu tàn nhẫn, nhưng lại sợ trong thị trấn có người của quân Tây chinh.

Về điểm này A Vụ không lấy làm ngạc nhiên, Sở Mậu vốn là người

máu lạnh tàn nhẫn, quân Tác-ta đi đến đâu đốt nhà giết người đến đó, có lẽ
sẽ nhanh chóng tiến đến núi Chuẩn Lạp, nếu Sở Mậu không dùng thủ đoạn
mạnh mẽ thu phục đại quân, e rằng sẽ rơi vào kết cục thảm bại.

Nhưng sau khi nàng nghe chuyện đào hố lớn chôn người chết thì không

chịu nổi, không dám nghe tiếp mà đi xuống lầu.

“Này, thị trấn chúng ta xuất hiện chàng trai tuấn tú đó từ lúc nào thế

nhỉ...” Có người thì thầm bàn tán sau lưng A Vụ, nhưng chưa nói hết câu đã
bị cái nhìn của Băng Sương làm cho khiếp sợ.

Buổi tối, A Vụ đang dùng sữa ngâm chân thì mơ hồ nghe thấy tiếng

giết chóc. Ngày thứ hai tỉnh dậy thì nghe thấy tiếng hô bên ngoài. “Quân
Tác-ta thua rồi, quân Tác-ta thua rồi.”

A Vụ vội vàng gọi Băng Sương đến: “Băng Sương, cô ra ngoài xem có

chuyện gì?”

Băng Sương bình thản nói: “Vương gia đã dặn tôi không được rời

Vương phi nửa bước.”

A Vụ liếc nhìn Băng Sương, thấy thị không bị lung lay bởi ánh mắt

lạnh lùng của nàng, đành quay người lại gọi: “Minh Đào, ngươi ra phố nghe
xem có chuyện gì?”

“Vâng.” Minh Đào nói to, A Vụ lấy một ít tiền đưa cho thị, thị liền

nhanh chóng chạy ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.