TỨ QUÝ CẨM - Trang 1365

người đến, vì trông cũ kĩ âm u nên bọn thuộc hạ cũng không quét dọn chu
đáo, các chủ tử cũng chẳng có ai đến đây.

“Mở cửa ra!” Tử Phiến nói với bà giúp việc phụ trách canh giữ Công

Tôn Lan.

Bà giúp việc từ xa trông thấy A Vụ, biết đó là Kỳ Vương phi liền vội

vàng bước đến vấn an, rồi nhanh chóng mở cửa, còn dè dặt lấy lòng:
“Vương phi cẩn thận bậc cửa.”

Vừa bước vào trong, A Vụ đã phải nhíu mày vì mùi ẩm mốc của căn

phòng.

Bà giúp việc cúi đầu đi lên trước, lấy ống tay áo lau mặt ghế trong

phòng. “Mời Vương phi ngồi.” Sau đó ngoảnh ra kêu to với người phía
trong: “Công Tôn Thị, mau ra bái kiến Vương phi.”

A Vụ không thích sự thô lỗ của bà giúp việc, nhíu mày không hài lòng.

“Hét gì vậy, cẩn thận không làm kinh động đến tai của Vương phi.” Tử

Phiến trừng mắt lườm bà giúp việc, lấy chiếc khăn tay của mình trải lên mặt
ghế, rồi mới đỡ A Vụ ngồi xuống.

Công Tôn Thị cúi đầu chầm chậm bước ra ngoài, bụng dưới của cô ta

đã hơi nhô lên, việc mang thai đã rõ ràng, dáng người gầy guộc giờ lại càng
gầy, sắc mặt trắng nhợt, nhưng đầu tóc được chải gọn gàng, quần áo sạch sẽ,
chỉ có thần sắc là đờ đẫn như biết con đường chết đang chờ ở phía trước,
những ngày này chẳng qua là sống trong lay lắt mà thôi.

Công Tôn Lan bước đến trước mặt A Vụ, tay đỡ bụng quỳ xuống,

không cầu xin, cũng không ngẩng đầu, chỉ lặng lẽ quỳ ở đó. Dù sao cả cuộc
đời này của cô chẳng qua cũng chỉ là một vũ cơ thân phận thấp hèn mua vui
cho người ta, vào được phủ Kỳ vương cũng chẳng khác nào rơi vào mộ
người chết, cô nghĩ mình được yêu một lần cũng chẳng có gì đáng tiếc, chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.