TỨ QUÝ CẨM - Trang 1389

Trên đường đi, Sở Mậu cùng Hách ma ma đi trước, Hách ma ma lại

được Nguyên Dung Mộng dìu, nên A Vụ và Tương Tư tụt lại phía sau. Đào
Tư Dao vì yếu nên không đi dạo, Tuân Thị và Hứa Thị chỉ lặng lẽ đi phía
sau cùng.

Tương Tư cố ý bước chậm lại đi cùng A Vụ, mắt nhìn về phía trước,

miệng nói: “Điện hạ là người trọng tình cảm, rất hiếu thuận với cô cô, năm
đó cô cô bị bệnh, điện hạ nghe nói biên giới phía nam có kỳ dược chữa khỏi
bệnh liền lén trốn khỏi cấm cung, một mình đến đó tìm thuốc cho cô cô,
cuối cùng bị Thánh thượng phát hiện ra, bị đánh cho gần chết, phải dưỡng
thương trên giường bệnh hai tháng mới khỏi.”

A Vụ không nói gì, mà Tương Tư cũng không cần nàng trả lời. “Tôi

dám nói rằng, lần trước cho dù Vương phi có sợ hãi mà chết thì điện hạ cũng
không trách ma ma một lời.”

Trong giọng nói của Tương Tư chứa đầy sự đắc ý và ác độc.

A Vụ cười nhạt, đưa mắt nhìn cô ta, sự khinh miệt đó khiến Tương Tư

tức đến nỗi mặt trắng bệch, có điều cô ta nhanh chóng lấy lại nụ cười. “Điện
hạ đối xử với biểu cô nương rất tốt, tôi chưa bao giờ thấy điện hạ gần gũi
chăm sóc cho cô gái nào như thế, năm ngoái điện hạ đâu có đi dạo chơi cùng
chúng ta, đúng không Vương phi?”

A Vụ thầm nghĩ, xem ra chính kịch sắp bắt đầu rồi.

“Tình hình của điện hạ có lẽ Vương phi hiểu rất rõ, mấy người trong

cung mặc dù là người thân của điện hạ thật đấy nhưng thật ra đều là kẻ thù,
người thân của điện hạ trên đời này e rằng chỉ có mỗi một mình biểu cô
nương. Nếu Tiên Hoàng hậu không mất, biểu cô nương lại có dung mạo
xinh đẹp như thế, chắc chắn chạy không nổi rồi, Vương phi thấy có đúng
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.