TỨ QUÝ CẨM - Trang 1391

A Vụ như thế, cô ta cắm một cái gai Nguyên Dung Mộng vào tim A Vụ, cho
dù cô ta đối phó với Nguyên Dung Mộng có thành công hay không thì e
rằng trong mắt kỳ Vương điện hạ chỉ có một chữ “sai” mà thôi.

Theo Tương Tư trù tính thì A Vụ biết rõ Nguyên Dung Mộng không

thể đụng vào, nhưng vẫn đánh cược một ván. Cô ta là nữ giới đương nhiên
cũng hiểu tâm lý của nữ giới.

A Vụ ngoảnh đầu nhìn về phía trước, nói: “Hách ma ma không được

khỏe, cô muốn làm thế này để đắc tội tôi à?”

“Chỉ cần có Cần Húc ca ca ở đây, đắc tội cô thì có gì đáng sợ, điều cô

cần lo lắng là cái ngôi vị Vương phi này có giữ được hay không đấy.”
Tương Tư thấp giọng nói.

A Vụ cảm giác cái cô Tương Tư này chẳng khác nào con hổ giấy, vừa

ngây thơ vừa đáng sợ, có một số chuyện cho dù có Cần Húc ca ca thật đấy,
nhưng e rằng chẳng thể giúp gì được.

Cần Húc ca ca, A Vụ chợt nhớ đến con dấu phía dưới cán cầm của cây

đàn, cũng là hai chữ Cần Húc, giờ nghĩ lại mới biết thì ra Cần Húc là tên chữ
của Sở Mậu, nhưng bây giờ tên chữ của hắn không phải là Cảnh Hối sao?

Tháng Giêng tổ chức yến tiệc liên miên không dứt, Hách ma ma giống

như người “phòng trộm”, cho dù là yến tiệc ở phủ Kỳ Vương, bà cũng
không tiếc thủ đoạn cho thuốc làm Nguyên Dung Mộng ốm, không cho cô
xuất hiện ở chốn đông người.

A Vụ cũng không tiện vạch trần việc này, từ hôm Tương Tư đem bức

ảnh của tiên Hoàng hậu cho nàng xem thì thấy Nguyên Dung Mộng đúng rất
giống tiên Hoàng hậu, chỉ có điều giữa lông mày của tiên Hoàng hậu mang
nét buồn phảng phất, khiến bà trông càng tao nhã, xinh đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.