TỨ QUÝ CẨM - Trang 1435

Viết thư xong, A Vụ gọi Xích Cẩm đến. “Dạo này ngươi theo Băng

Sương học võ thế nào rồi?”

Xích Cẩm nói: “Võ nghệ của sư phụ rất cao cường, đến nay nô tỳ mới

học được một hai phần thôi ạ.”

A Vụ thấy Xích Cẩm gọi Băng Sương là sư phụ là biết hỏng việc rồi

nên không kiên nhẫn hỏi chuyện nữa, bảo thị ra ngoài. A Vụ cảm thấy gần
đây mọi chuyện đều không theo ý nàng. Tử Phiến, Tử Trụy đều đến tuổi lấy
chồng rồi, mặc dù nàng luyến tiếc thế nào thì cũng không thể để lỡ chuyện
lấy chồng của mấy người họ được.

Và như vậy, A Vụ đã thiếu đi hai người hầu đắc lực nhất, Đồng Quản

và Đồng Văn không thay thế được Tử Phiến và Tử Trụy. A Vụ suy nghĩ đến
đau đầu, nếu như nhờ Sở Mậu thì việc gì cũng được giải quyết, nhưng chỉ
cần nghĩ đến việc sau này người của mình đều là người của Sở Mậu thì nàng
đã cảm thấy sợ đến nổi cả gai ốc.

Cố Đình Dịch trả lời thư rất nhanh, chưa đến hai mươi ngày đã đến tay

A Vụ, trong thư chỉ nói rằng hiện tại bên cạnh chàng chưa có trợ tá phù hợp,
nhưng sẽ lưu ý giúp A Vụ, cùng với thư về còn có một nha hoàn, năm nay
mười bốn tuổi, người Liêu Đông, là một bé gái mồ côi mà Cố Đình Dịch
tình cờ cứu được, cha mẹ cô bé hình như là người giang hồ, thế nên cô
nương này rất giỏi võ.

A Vụ gấp thư lại, trong lòng vô cùng cảm động, nhị ca của nàng không

hỏi nửa câu rằng một người đàn bà như nàng cần trợ tá làm gì đã nghĩ cách
giúp nàng, ngay cả nàng không nói thì Cố Dịch Đình cũng nghĩ đến điều
này, có lẽ đoán được nàng đang ở hoàn cảnh khó khăn, thế nên mới đem
Lương Cẩm tới.

Đương nhiên Lương Cẩm chỉ được đưa tới tiệm Tứ Quý Cẩm vì Cố

Đình Dịch không phải người lỗ mãng, và A Vụ chỉ việc mượn cớ người hầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.