TỨ QUÝ CẨM - Trang 1466

bằng hắn. Có điều, đúng là Kỳ Vương điện hạ biết cách ăn nói, vừa không
hạ thấp Nguyên Dung Mộng, lại tán dương A Vụ đến tận trời, mà những lời
này khiến nàng thấy vô cùng dễ chịu.

A Vụ nghiêng đầu nhìn Sở Mậu, khóe miệng tự nhiên cong lên. Sau đó

nàng mới phát hiện ra Sở Mậu đã thay một bộ quần áo màu đỏ. Ngoài quan
phục, đàn ông triều Đại Hạ chỉ ngày thành thân mới mặc áo choàng đỏ hoặc
ngày đỗ trạng nguyên mới mặc quần áo đỏ.

A Vụ có ngốc thế nào cũng biết đó là ý gì, chữ “hỷ” trong phủ khiến A

Vụ thấy đau mắt, nàng đứng dậy muốn “tiễn khách” thì bị Sở Mậu ngăn lại,
nói: “A Vụ, nàng có nhớ ván cờ chúng ta chơi chưa xong không?”

A Vụ ngớ người, làm sao có thể không nhớ chứ, chuyện đặt cược hôm

đó cũng không công bằng lắm. “Không nhớ.” A Vụ nhanh chóng trả lời.

Sở Mậu liền gọi: “Lã Nhược Hưng!”

Lã Nhược Hưng liền bê bàn cờ bị cất hôm đó ra, những quân đen trắng

trên đó vẫn còn nguyên.

Sở Mậu ra hiệu mời A Vụ ngồi.

A Vụ vội vàng ôm đầu, kêu: “Ôi, thiếp tự nhiên thấy đau đầu quá!”

“Ồ, vậy thì ta coi như nàng tự nhận thua nhé!” Sở Mậu không hề động

lòng.

Làm như thế sao được, A Vụ đành phải bỏ tay xuống, hờn dỗi: “Điện

hạ chơi cờ giỏi hơn thiếp nhiều, nếu có thắng cũng chẳng vinh quang gì, ván
cờ này vậy là không công bằng.”

Sở Mậu có vẻ rất thoải mái: “Ồ, vậy ý của nàng là?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.