TỨ QUÝ CẨM - Trang 1527

Sở Mậu kéo tay A Vụ trèo lên đỉnh Phi Lai, bỏ lại mọi người phía sau,

hắn ôm eo nàng, hai người cùng nhìn ngắm ánh trăng treo trên bầu trời.
“Cho dù thế nào, ta luôn đứng về phía nàng, A Vụ.”

Lời này đối với A Vụ còn cảm động hơn bất cứ lời lẽ ngọt ngào nào

trên đời, điều nàng cần nhất lúc này chính là sự ủng hộ của Sở Mậu.

A Vụ nghiêng đầu nhìn Sở Mậu. “Điện hạ nói thật chứ?”

Sắc mặt của Sở Mậu có một chủ phức tạp. “Ta nói nàng không tin ư?”

A Vụ nghĩ, lời mình nói đúng là có chút gây tổn thương, nhưng nghiêm

túc mà nói, Sở Mậu hình như lúc nào cũng đứng về phía nàng.

A Vụ xấu hổ nhìn Sở Mậu cười.

Ánh trăng chiếu lên gương mặt A Vụ, vẻ đẹp của gương mặt, làn da

được tôn lên dưới ánh trăng khiến người ta muốn nắm chặt trong tay, đôi
mắt như hai vì sao đang lấp lánh ý cười, đôi môi như anh đào, đỏ rực căng
tràn.

Sở Mậu cúi đầu hôn nàng. A Vụ ngửa mặt ra sau thì bị tay Sở Mậu giữ

chặt ở sau gáy không cho phép nàng dịch lùi, đành phải chấp nhận cho hắn
hôn.

“Sở...Sở...” A Vụ cảm giác Sở Mậu như biến thành người khác, hồi đầu

thì lạnh lùng như hận người ta không đứng cách xa hắn tám trượng, bây giờ
thì giống như người mắc chứng bệnh đói khát, lúc nào cũng muốn ôm nàng,
hôn nàng.

“A Vụ, chúng ta về nhé!” Sở Mậu vẫn lưu luyến bờ môi của A Vụ, nói

giọng khàn khàn.

A Vụ không phải kẻ ngốc, ngoảnh đầu nói: “Thiếp vẫn còn no lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.