TỨ QUÝ CẨM - Trang 166

Lần này, mấy người lớn cũng vội bước đến, Thôi Thị thấy A Vụ khóc

lóc ở ngoài vườn, trong lòng lo lắng vội chạy đến ôm con vào lòng. “A Vật,
A Vật, con làm sao thế?”

A Vụ nhào vào lòng mẹ, tiếng gào khóc đã bớt, chỉ tủi thân lau nước

mắt, ngước đôi mắt ấm ức long lanh nước lên nhìn Thôi Thị. “Mẹ ơi, có
người nói mẹ là con vợ lẽ, con không hiểu là gì, nhưng con biết họ nói
những lời xấu xa, con buồn lắm.” A Vụ lại sụt sịt khóc.

Cô nhóc đáng yêu, mềm mại như cục bột thế này, người nào lại nỡ bắt

nạt như vậy chứ!

Thôi Thị tức run người. “Cái này do ai nói?” Rồi lại dỗ dành A Vụ: “A

Vật ngoan, đó là lời nói xấu, con gái thì không nên nói lời thô tục, con chỉ
cần không nghe là được, ngoan!”

Các bạn xem, một người tuy là con vợ lẽ mà được giáo dục như thế,

vậy mà cô nương nhà Trấn Quốc Công lại hành xử chẳng ra sao, chỉ riêng
chuyện này đã khiến Hà Bội Chân xấu hổ vô cùng.

A Vụ chẳng khách sáo chỉ thẳng vào Hà Bội Chân. Thực ra nàng cũng

rất muốn nói tên của Vinh Tứ, đúng là đồ ngốc, bản thân cô ta cũng là con
của vợ lẽ, thế mà còn cười hùa theo, nhưng dù sao bây giờ nhà nàng cũng
chưa ra ở riêng nên A Vụ cố nhẫn nhịn.

Có người đứng bên cạnh bật cười. “Ồ, hóa ra là Hà đại tiểu thư, ta nhớ

không lầm thì lão thái gia của Hà đại tiểu thư hình như cũng thế mà.”

Người lên tiếng là một tiểu cô nương, A Vụ ngẩng đầu nhìn, cô nương

này mặc trang phục cao quý, rất có khí chất, đang nắm tay một quý phu
nhân. A Vụ quen người này, đó chính là mẫu thân của Đường Tú Cẩn, tiểu
cô nương vừa nói chính là muội muội ruột thịt của chàng, Đường Âm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.