TỨ QUÝ CẨM - Trang 1753

“Ngày mai ta nhất định sẽ để nàng nhìn thấy.” Sở Mậu chẳng biết là

đang nghĩ tới điều gì, bỗng nở một nụ cười mỉm, nhưng trong nụ cười ấy lại
ẩn chứa một tia xấu xa, khiến A Vụ nhìn mà thầm kinh sợ.

Thuyền đi về phía nam, đêm đó A Vụ nằm trong lòng Sở Mậu, lắng

nghe tiếng gió và tiếng sóng bên ngoài, tâm trạng vốn còn có chút sợ hãi,
nhưng tiếng tim đập của Sở Mậu lại bất ngờ khiến nàng cảm thấy yên tâm.

Hiếm có dịp nào Kỳ Vương điện hạ chịu buông tha cho nàng như vậy,

nhưng A Vụ lại không ngủ nổi, cứ nằm trong lòng Sở Mậu mà trằn trọc mãi
không thôi. “Điện hạ đã bàn bạc xong với Lận Thắng Chấn rồi ư?”

“Về cơ bản là xong rồi, nhưng chuyện trong Tào bang rất phức tạp, cần

cho y thời gian để suy nghĩ.” Sở Mậu vừa nói vừa cuộn một lọn tóc của A
Vụ xung quanh ngón tay mình.

A Vụ đột nhiên nhớ ra, kiếp trước khi Sở Mậu giương cờ đòi “quét

sạch bọn gian thần bên cạnh nhà vua”, triều đình đã vội vã điều động lương
thực từ Giang Nam lên phía bắc, đáng tiếc mãi mà chẳng được, cuối cùng
khiến cho quân sĩ nổi loạn, Sở Mậu nhờ thế mới có thể dễ dàng đánh hạ
được kinh thành, đại quân của triều đình thì hoàn toàn tan vỡ. Bây giờ ngẫm
lại, trong chuyện này ắt hẳn có công sức của Tào bang.

Mà trong kiếp này Sở Mậu lại nhìn trúng Tào bang, xem ra đôi lúc thực

sự không thể không tin vào số mệnh, cho dù quỹ tích có thay đổi thì đến
cuối cùng kết quả vẫn là như cũ. A Vụ bất giác nhớ đến Trưởng Công chúa,
còn cả Cố nhị ca nữa, không biết y có chịu đi Lạc Bắc không.

A Vụ áp sát tai vào ngực Sở Mậu, tiếng gió biển cùng tiếng sóng biển

bên ngoài dường như đã ngăn cách tất cả mọi chuyện ngoài trần thế. A Vụ
bất giác nảy sinh ảo giác, rằng giữa trời đất này dường như chỉ còn lại nàng
và Sở Mậu mà thôi, cho nên trò chuyện cũng bạo dạn hơn một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.