TỨ QUÝ CẨM - Trang 1839

Sở Mậu khẽ nheo mày, thấy A Vụ cười mãi không ngừng, cười đến run

rẩy khắp mình mẩy. “Cái này gọi là... chính mình không muốn, chớ bày cho
người.”

Lời A Vụ nghĩ con chưa kịp thốt ra, chỉ thấy Sở Mậu đáp: “Chưa từng

nếm qua hương vị này, thêm lần nữa đi.”

A Vụ biết Sở Mậu đang trêu chọc mình, theo lời thúc giục múc thêm

một thìa canh đưa tới bên miệng Sở Mậu.

Sở Mậu uống hết thìa canh, A Vụ đột nhiên cảm thấy có gì không ổn,

chưa kịp phản ứng liền bị Sở Mậu lôi vào trong lòng, cưỡng ép chia nửa
ngụm canh mai ba ba kia. Lúc này Kỳ Vương điện hạ đã bất chấp tất cả, A
Vụ bị hôn tới không còn chút khí lực, mềm nhũn nằm trong lòng Sở Mậu
thở hổn hển.

“Ai bảo nàng tới chọc ghẹo ta, ta chắc chắn sẽ có biện pháp thu phục

nàng. Nàng cho rằng ta sẽ không làm gì được nàng sao?” Sở Mậu gõ nhẹ lên
cánh mũi A Vụ. “Có điều, nhìn nàng cũng thấy đáng thương, lần này tạm tha
cho nàng.”

“Đa tạ điện hạ tha cho thiếp.” A Vụ cười khúc khích tiếp nhận.

Hai người dùng cơm xong, chuyển sang chái đông ngồi, A Vụ ngồi

trong lòng Sở Mậu lật sách loạn xạ, miệng hỏi: “Hoàng thượng vẫn chưa
tính toán chuyện lập thái tử sao?”

Sở Mậu vừa vuốt tóc A Vụ vừa nhắm mắt trầm ngâm suy tư, nghe nàng

hỏi vậy mới mở mắt đáp: “Không lâu nữa đâu.”

A Vụ vừa nghe thấy thế liền ngẩng đầu nhìn Sở Mậu. “Sao lại nói

vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.