TỨ QUÝ CẨM - Trang 1869

Vi Lực đắn đo một chút, nếu Kỳ Vương phi xảy ra chuyện gì, hắn cũng

không đảm đương nổi trách nhiệm, đành phải cẩn thận phân phó Vi Lượng ở
lại, còn mình tới thẳng Hứa Nhàn Đường xin lệnh.

“Vương gia mời Vương phi trở về phòng chờ ngài, ngài thương nghị

xong việc sẽ tới đây.” Vi Lực nhận được tin báo, quay lại bẩm với A Vụ.

A Vụ khẽ thở phào, chỉ cần Sở Mậu không thẳng thừng cự tuyệt

chuyện qua đây là được. Đứng mãi trong gió tuyết thế này nàng cũng không
chịu nổi, suy đi tính lại, nàng vẫn không chịu về lại phòng, cứ thế đứng
trong gió, nhưng chỉ một chốc đã hắt xì liên tục.

Chờ mãi vẫn chưa thấy bóng dáng Sở Mậu đâu, Tử Nghi vội la lớn:

“Vương phi bảo trọng thân mình! Có chuyện gì gấp gáp hệ trọng đợi lát nữa
Vương gia tới đây, người cũng phải có tinh thần mới nói được chứ.”

A Vụ ngấm lạnh, chân tay đã cứng đờ cả lại, trái tim cũng chìm xuống

thật sâu, như thể rớt xuống bể nước đá. Nhưng Tử Nghi nói vậy cũng phải,
giờ không phải là lúc để mang bệnh, hơn nữa thái độ của Sở Mậu đã rất rõ
ràng, nếu nàng có bệnh mà chết, hắn cũng chẳng mảy may tiếc thương.

A Vụ trở về phòng, Tử Nghi, Tử Cẩm nhanh chóng mang chăn bông

tới ủ ấm cho nàng. A Vụ run rẩy rúc vào trong chăn, hắt xì liên tục, bắt đầu
thấy quay cuồng choáng váng. “Đi nấu một nồi nước đường gừng đi.”

Lúc A Vụ uống xong nước đường gừng, người mới từ từ ấm lại, sau đó

khi dùng cơm trong Ngọc Lan Đường mới thấy bóng Sở Mậu.

Sở Mậu vén rèm đi vào chái đông thấy A Vụ đang nhìn hắn, ánh mắt

lạnh lùng tựa như chưa từng gặp qua. Hai người vốn là vợ chồng đầu gối tay
ấp thoáng chốc đã hóa thành người dưng, thậm chí theo cách nào đó còn có
thể coi như kẻ thù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.