TỨ QUÝ CẨM - Trang 1895

lạy nhận tội trước mặt vị cô nãi nãi này, thần phụ nhớ lại cảnh tình ngày đó
chỉ muốn khóc.” Thôi Thị quả nhiên đưa tay gạt lệ. “Vị tứ cô nãi nãi này
cũng là người ác độc, mấy hôm trước còn cho người mang lễ vật tới van cầu
thần phụ, muốn để con mình vượt mặt đại ca nhận tước phong.”

“Trẫm biết rồi.” Sở Mậu lại hỏi còn gì khác không, nhưng Thôi Thị chỉ

lắc đầu, sắc mặt chàng bắt đầu trầm xuống. Thôi Thị sợ đến phát run, không
dám nhiều lời. Đến tận khi Gia Hòa cho lui, bà mới dập đầu cúi lạy lui
xuống.

Đến giờ cơm tối, nội thị điện Càn Nguyên tới cung Trường Lạc truyền

lệnh: “Hồi bẩm Hoàng hậu nương nương, Hoàng thượng muốn tới cung
Trường Lạc dùng bữa.” Thái giám truyền lời, cũng không dám nhiều lời dặn
dò xin Hoàng hậu nương nương chuẩn bị tiếp giá gì gì đó.

Người ăn kẻ ở hầu hạ trong hai cung này đều biết, Hoàng hậu nương

nương tuyệt không chừa chút mặt mũi nào cho Hoàng thượng.

Lúc Sở Mậu bước vào chính đường cung Trường Lạc thì A Vụ đã dứng

sẵn bên cửa chờ người, thấy chàng tiến vào, kẻ hầu người hạ theo nàng quỳ
xuống vấn an.

Lúc A Vụ chuẩn bị khuỵu chân thì Sở Mậu đã tiến thêm mấy bước đón

lấy nàng. “A Vụ. Ta đã nói rồi, nàng không cần hành lễ.”

A Vụ không nói nên lời, nàng cố gắng kiềm chế để không nôn tại chỗ

mà lao nhanh như bay về nội thất, nôn một lúc thật lâu mới ngừng. Minh
Tâm múc một chậu nước đến hầu nàng rửa tay, A Vụ rửa đi rửa lại tận mấy
lần, chà tới khi tay chân đã đỏ rực lên mới dừng lại, điểm trang lại, sau đó
mới trở lại phòng dùng cơm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.