TỨ QUÝ CẨM - Trang 2002

nàng đang khấp khởi mừng thầm đặt tay trên lưng chàng liền bị bàn tay
chàng quơ một cái, đẩy về phía nàng.

A Vụ có hơi nhụt chí nhưng vẫn không chịu ngừng đưa tay thêm lần

nữa, vươn tới lưng Sở Mậu, lúc này chưa dám lấn tới hoàn toàn, bàn tay vẫn
còn quơ trên không, không dám dùng sức. Kết quả vẫn bị Sở Mậu tóm được
cổ tay, hất ngược trở về.

“Ôi” A Vụ kêu đau.

“Lại sao vậy?” Sở Mậu tức giận quay lại nhìn A Vụ.

“Chạm vào đầu gối rồi.” A Vụ lẩm bẩm.

“Trẫm xem nào.” Sở Mậu vén chăn lên nhìn đầu gối A Vụ, không thấy

chảy máu, vậy cũng không quá đáng ngại.

“Không sao rồi, ngủ đi, nếu còn không yên nữa, trẫm sẽ về cung.” Sở

Mậu đe dọa.

Thấy Sở Mậu đã chịu để ý tới mình, A Vụ càng mặt dày rúc đầu vào

lòng chàng, Sở Mậu đẩy A Vụ ra, chuẩn bị nhấc người xuống khỏi giường.

“Hoàng thượng!” A Vụ cũng nghiêng người nhỏm dậy, e dè nhìn về

phía Sở Mậu.

Sở Mậu thấy A Vụ hình như không hề ý thức được rằng quần áo của

bản thân không ngay ngắn, trên giường đều là hương thơm đặc trưng của
nàng. Chàng liền buồn bực, bị nàng khiêu khích như vậy thì càng bực bội
hơn.

Nếu A Vụ khỏe mạnh, không chừng có thể được thể làm loạn một

phen, nhưng nàng đang bị thương, Sở Mậu còn có thể nói được gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.