TỨ QUÝ CẨM - Trang 2017

A Vụ cũng biết, lấy cớ dâng đồ ăn vị tất hữu dụng, đành thành thực nói:

“Thiếp chỉ muốn tới gặp Hoàng thượng mà thôi.”

“Bây giờ gặp được rồi?” Sở Mậu lạnh lùng thốt.

A Vụ gật đầu, thu lại chiếc đĩa. “Vậy thiếp đi đây.”

Sở Mậu nói: “Thương thế của nàng khá chưa? Chạy lung tung không

sợ lại toác ra sao? Bôi thuốc chưa?”

“Đầu gối tự mình thoa.” Sau đó lại đỏ mặt. “Chỗ khác không cần thoa.”

Vết thương trên mông A Vụ đã bớt sưng, chỉ chừa lại hai lằn đỏ, nhưng
cũng không lớn, hai ngày nữa sẽ ổn.

“Kéo ống quần lên cho ta xem.” Sở Mậu kéo A Vụ tới chiếc giường

trong Noãn các ngồi xuống.

A Vụ kéo ống quần lên, lộ ra miệng vết thương đã kết vảy trên đầu gối,

kỳ thực cũng không tính là quá lớn, có điều hôm đó rơm rớm máu, khiến
người ta phải sợ hãi mà thôi.

“Lấy thuốc ra.” Sở Mậu đưa tay hướng về phía A Vụ.

A Vụ ngoan ngoãn lấy hộp thuốc ra, đưa cho Sở Mậu.

“Không phải nói đã bôi thuốc rồi sao?” Sở Mậu lại hỏi.

A Vụ nhún vai vẻ vô tội. “Chút nữa về rồi thoa liền.”

Thủ đoạn này của A Vụ, Sở Mậu nắm rất rõ. Chàng bôi thuốc lên đầu

gối cho nàng, còn bắt nàng quay ra, không chút thương tiếc lột quần nàng,
bôi thuốc lên vết thương trên mông nàng, cuối cùng mới trả thuốc lại cho A
Vụ. “Được rồi, nàng đi đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.