TỨ QUÝ CẨM - Trang 2026

không rằng, trong tịnh thất văng vẳng tiếng nước chảy.

Cuối cùng, Sở Mậu quay đầu nhìn A Vụ, A Vụ cũng ngơ ngác nhìn

chàng. Tới khi ánh mắt nàng dần trầm xuống, A Vụ theo phản xạ ném khăn
đi chực chạy ra ngoài.

Mặc dù A Vụ đã nghĩ tới chuyện hai người sau khi hòa hảo với nhau

nhất định sẽ phát sinh quan hệ vợ chồng, nhưng nàng tuyệt không ngờ
chuyện đó sẽ phát sinh vào đêm nay, lúc Sở Mậu còn đang bệnh và ngay
trong bồn tắm. Trực giác mách bảo cho A Vụ biết, Sở Mậu dùng ánh mắt kia
để nhìn nàng mang tới một dự cảm không lành. Đầu gối của nàng còn chưa
khỏi, vết thương trên mông cũng chưa lành, thực sự không phải trạng thái
tốt nhất. Nàng thậm chí còn chưa hề tắm rửa xức hương.

Đương nhiên đây chẳng qua là A Vụ kiếm cớ cho mình mà thôi. Thực

tế, nàng vẫn còn chút sợ hãi đối với chuyện này. Bởi vì ký ức của nàng vẫn
mãi dừng lại ở lần đầu tiên trên con thuyền giữa biển, Sở Mậu giày vò nàng
như hóa điên.

A Vụ vốn còn chút khúc mắc về phương diện này, lại trải qua một giai

đoạn Sở Mậu hoang đàng không biết khống chế rồi sau đó lại lạnh nhạt,
nàng vốn e dè, đối với chuyện này không cảm nhận được nhiều ngọt ngào vì
thế theo bản năng muốn trốn tránh.

Nếu A Vụ không trốn, không chừng Hoàng đế bệ hạ sẽ không nhất định

phải đoạt được nàng, dù sao Sở Mậu cũng sốt đến vô lực rồi nhưng hành
động của A Vụ rõ ràng đã chọc giận chàng.

Sở Mậu ép nàng xuống cạnh bể tắm, hành động này giống với người bị

bệnh sao? A Vụ nước mắt tuôn lã chã không dám nói gì, nhớ lại lúc trước
Sở Mậu nói nàng, cái gì mà già miệng cãi láo, cái gì mà khó chịu, cái gì mà
động chút liền trốn tránh, A Vụ lấy tay che miệng, không để mình bật ra
tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.