TỨ QUÝ CẨM - Trang 2029

A Vụ không hề biết sợ. “Hoàng thượng cứ không biết tiếc thân thể như

vậy sao? Hạ Niên Phương nói nếu bệ hạ không chịu điều dưỡng tốt sẽ ảnh
hưởng tới tuổi thọ.”

“Tuổi thọ của trẫm không cần nàng phải quan tâm.” Sở Mậu lạnh lùng

nhìn A Vụ.

“Nhưng thiếp không muốn trở thành Thái hậu!” A Vụ lo lắng nói.

Sở Mậu tức giận đến độ muốn phun một ngụm máu tươi ngay giữa mặt

A Vụ. Đương nhiên chàng đã nhận ra A Vụ có điều thay đổi, nếu đổi lại là
ngày trước, A Vụ luôn có vô số lời hư tình giả ý dẫu làm người ta giận vẫn
còn dễ nghe chán. Nhưng hôm nay nàng nói thật chỉ e người chết nghe được
cũng muốn bật dậy.

A Vụ cũng biết mình ăn ngay nói thật không ổn, thầm mắng mình là đồ

đầu đất, sao có thể nói vậy chứ.

“Hoàng thượng, thiếp không hề có ý nguyền rủa người đâu. Thiếp chỉ

nói là, từ xưa tới giờ Thái hậu rất nhiều nhưng Thái thượng hoàng lại rất ít,
nữ nhân bọn thiếp không cần phải vất vả thức khuya dậy sớm, đêm ngày
chăm lo chuyện quốc gia đại sự huống hồ người còn hơn thiếp mấy tuổi, lần
trước thiếp thấy bên tóc mai người đã điểm sợi bạc (kỳ thực chỉ có một
sợi).” A Vụ vừa nói vừa nhìn sắc mặt Sở Mậu, thấy Sở Mậu càng lúc càng
trầm mặt, nheo mắt mang theo ý uy hiếp rõ ràng, A Vụ lại càng hoảng hồn.
“Tóm lại chính là, Hoàng thượng nhất định phải bảo trọng long thể, nếu
không chừng Đại Hạ chúng ta sẽ xuất hiện một vị nữ đế.”

Sở Mậu nhìn A Vụ, không biết nàng có phải đang thể hiện mối bài xích

với chuyện mình già cả hay không. Chàng lớn hơn A Vụ bảy tuổi, đúng là
có chút khoảng cách, nhìn A Vụ, da thịt trắng mịn như tuyết, nhan sắc yêu
kiều như hoa xuân, làm sao giống phu nhân hai mươi tuổi? Nếu vấn tóc kiểu
con gái, chỉ e người ta còn tưởng là cô nương mới mười mấy tuổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.