TỨ QUÝ CẨM - Trang 2091

thường mà hoài nghi vẫn không dứt. Chuyện này giống như cấm địa giữa
nàng và Sở Mậu, không ai dám nhắc tới. “Giờ chúng ta đi đâu?” A Vụ hỏi.

“Quay về phủ Kỳ Vương.” Sở Mậu nhanh chóng đáp lời A Vụ. A Vụ

trợn mắt, khóe miệng nhếch lên. “Hoàng thượng đây là…”

Sau bao nhiêu năm như vậy, A Vụ rốt cuộc đã được đứng bên cánh cửa

Song Giám Lâu, nàng tham lam hít một hơi mùi trong sách ngập trong
phòng, có điều A Vụ chẳng có mấy hứng thú với những bộ Thông giám chất
đầy trong Song Giám Lâu. Thứ nàng hứng thú chính là Bá viễn thiếp, Thục
tố thiếp
cùng với Lạc thần phú đô hay Du xuân đồ.

“Thi họa đều ở trên lầu hai.” Sở Mậu rất hiểu lòng người nói với A Vụ.

A Vụ nhấc váy lên quả quyết leo lên tầng hai. Thi họa ngập tràn khiến

sóng lòng nàng cuộn trào, lúc lâu sau mới cảm thấy lầu này có điểm gì đó
không đúng lắm, nơi này không nên xuất hiện một cái sạp quý phi bằng gỗ
tử đàn khảm đá cẩm thạch mới phải.

Có điều, A Vụ cũng chẳng quan tâm, nàng là người si mê tranh họa,

mở một cuộn tranh ra như kẻ đói khát, sau đó bị người ta áp lên thành sạp
quý phi.

“Thực ra từ lâu ta đã muốn làm thế này.” Sở Mậu cắn tai A Vụ nói.

A Vụ thấy trước mắt chấn động quá lớn, những cuộn tranh trên bàn đều

vì chấn động mà lăn sang một bên, mắt nàng trông rõ những cuộn tranh sắp
lăn xuống đất. Đây là báu vật quý giá mấy trăm năm tuổi, A Vụ dốc sức
vươn người thò tay ra phía trước, bắt được cuộn tranh, miệng còn hô lớn:
“Vương Tuần của thiếp - Mễ Diên của thiếp - Cố Tam Nguyệt của thiếp -
Triển Tử Càn của thiếp...”

Kết quả Hoàng đế bệ hạ ra tay càng lúc càng hung bạo, càng về sau A

Vụ càng không thể chống đỡ nổi nữa, vừa khóc vừa mắng: “Chàng đừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.