TỨ QUÝ CẨM - Trang 223

dân tộc khác. Ngài thường nói: “Trong ba người đi đường, ắt có một người
là thầy ta, trong ba vua trị nước, ắt có một người là thầy của ta.”

Do chức quan Hàn Lâm nhàn hạ nên tân khoa năm nay thường gặp gỡ

với mấy đồng liêu làm chức quan nhỏ để hàn huyên tâm sự, bàn luận việc
triều chính. Vinh tam gia đứng đầu khoa năm nay, mỗi lần các bạn hữu mời,
ông đều đến, vì ông sợ bị coi là kiêu ngạo, coi thường bằng hữu.

“Các chàng thường gặp nhau ở đâu, thiếp nghe nói người học sách tính

cách phong nhã, hay đến tụ họp ở thanh lâu phấn các.” Thôi Thị nói với
giọng ghen tuông.

Vinh tam gia cười ha ha, ôm Thôi Thị hôn một cái. “Làm gì có, chắc

nàng xem kịch nhiều đó thôi. Quan lại triều đình không được phép lui tới
mấy lầu xanh đó hay còn gọi là thanh lâu phấn các mà nàng nói, bọn ta làm
sao dám phạm pháp.”

“Vậy các chàng đi đâu? Tửu lầu cũng không rẻ gì, chỉ ngồi một lúc

cũng mất mấy lượng bạc ấy chứ.” Thôi Thị tò mò hỏi.

“Lúc thì đến tửu lầu, lúc thì đến nhà nhau để hiểu hơn về gia cảnh mỗi

người. Dạo này mọi người hay tụ tập ở nhà nhau, nói chuyện cũng tiện mà
lại đỡ tốn kém, người xách bầu rượu, kẻ mang túi thịt, thế cũng làm thành
bàn tiệc rồi.” 

“Vâng, vậy chàng thấy phu nhân nhà nào chuẩn bị tiệc ngon, đồ đạc

trong nhà sắp xếp sạch sẽ gọn gàng nhất?” Thôi Thị cũng là phụ nữ nên
muốn biết chuyện của người khác, muốn so sánh cao thấp trước mặt chồng
lấy chút thể diện.

Vinh tam gia lại hôn lên má vợ. “Phu nhân nhà nào cũng không bằng

vợ ta, nếu nhìn thấy nàng, đảm bảo họ sẽ ngưỡng mộ ta có phúc ba đời.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.