TỨ QUÝ CẨM - Trang 282

đường đi ngồi thuyền của ai, có ai hầu hạ đều có thể dò hỏi ra được. Giang
Nam mặc dù xa nhưng cũng chỉ là cách có một con sông, muốn hỏi thăm thì
có khó gì, ngươi là con nhà ai, hàng xóm nhà ngươi là ai đều có thể điều tra
ra hết.”

Vương Thị thật không ngờ một con nhóc nhỏ tuổi mà lại có thể nói

năng sắc bén đến thế, không khỏi khiến cô ta không thể nói dối, văn khế bán
thân của cô ta dù sao vẫn còn ở trong tay lão thái thái.

Thì ra người ta mua Vương Thị về đâu phải để tặng cho Vinh tam gia,

vì ông đâu phải là người không cần thể diện như vậy. Cô ta được nhị phu
nhân mua về để tặng cho quan lớn, ai ngờ chưa đem tặng thì ông quan này
đã phạm tội và bị đày đi vùng biên ải. “Con ngựa gầy” này lại trót mua rồi,
mà mấy hôm trước Vinh Giác, con của nhị phu nhân bị Vinh Ngân đánh, bà
ta hận tam phòng thấu xương, nhớ đến “con ngựa gầy” này, lại nghĩ đến tình
cảm thắm thiết của hai vợ chồng Vinh tam gia, thế nên bà ta nảy sinh ý đồ
muốn xem một trận náo nhiệt ở tam phòng, muốn thấy cảnh vợ chồng hai
người họ chia lìa, xa cách.

Vợ chồng đồng lòng, hòa thuận thì không dễ bề chia cắt, một khi vợ

chồng không đồng lòng sẽ có cảnh hay để xem!

Không thể không nói rằng chiêu này của nhị phu nhân là đã “đánh rắn

đánh dập đầu

[1]

”, điểm trúng vào huyệt chết của Thôi Thị.

[1]. Đánh rắn đánh dập đầu: Ý nói tìm đúng điểm yếu của đối phương.

Vương Thị thấy A Vụ nói vậy cũng không dám giảo biện, cúi đầu quỳ

xuống, không dám xưng danh là lương thiếp nữa.

Thôi Thị không muốn nhìn thấy cô ta, mà A Vụ cũng có chuyện riêng

muốn nói với Thôi Thị, thế nên thay mẹ nói: “Tư Họa tỷ, tỷ đến chỗ Mộc di
nương ở hậu viện, bảo sắp xếp cho cô ta một phòng, tạm thời ở đó đã.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.