TỨ QUÝ CẨM - Trang 284

Vương Thị cũng biết cô ta chẳng thể dựa vào một chút bạc vụn mà mua

chuộc được nha hoàn của tam phu nhân, chỉ là muốn đổi lấy một chút thoải
mái mà thôi.

Vương Thị cũng không phải là đồ ngốc, từ nhỏ đã học được mấy thủ

đoạn lặt vặt của bọn nam nhân sống ở hậu viện, thế nên cũng biết lấy lòng
kẻ khác.

Sau lưng Vương Thị bây giờ đã có lão thái thái “chống lưng” nên cô ta

muốn thử Thôi Thị, nếu dễ ức hiếp thì cũng không thể trách cô ta, người ta
hay nói người hiền lành thường thua thiệt, có trách thì phải trách bản thân
Thôi Thị không ra gì.

Tuy nhiên vừa nãy Vương Thị đã bị A Vụ trực tiếp vạch trần thân phận,

trong lòng dù biết tam phu nhân có hồ đồ đi chăng nữa thì lục tiểu thư cũng
không phải hạng vừa, tuy còn nhỏ nhưng vô cùng hiểu biết, ranh mãnh.

Vương Thị dự định sẽ “án binh bất động”, vào luồn ra cúi để xem Vinh

tam lão gia là người như thế nào. Cô ta đã biết Vinh tam lão gia chính là tân
khoa trạng nguyên, dù chưa gặp mặt nhưng trong lòng đã ưng thuận hơn vạn
lần phải đi hầu hạ mấy lão thôn quê.

Huống hồ trạng nguyên chắc chắn văn hay chữ tốt, cô ta lại là hồng tú

thiêm hương

[1]

, chắc chắn sẽ tạo nên một giai thoại đẹp. Vương Thị vô cùng

tự tin về bản thân, mặc dù Thôi Thị cũng có nhan sắc, nhưng nam nhân nào
mà chẳng ham của lạ, nếu người đó được nếm “thủ đoạn” của cô ta thì lo gì
không lọt vào tay cô ta?

[1]. Hồng tú thiêm hương: Nghĩa là có người đẹp bên cạnh hầu hạ đèn sách.

Vương Thị chính là một trong số những người nổi tiếng trong đám

“Ngựa gầy Dương Châu”, nếu không đã chẳng được người ta đi cả nghìn
dặm đến hỏi mua để mang tặng quan lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.