TỨ QUÝ CẨM - Trang 294

trở thành di nương được.” Vinh tam gia rất hiểu tâm tư nữ nhân, mặc dù rõ
ràng Vương Thị đã là di nương rồi.

Vinh tam gia nói như vậy, sắc mặt Thôi Thị quả nhiên đã khá hơn rất

nhiều, nhìn chồng cũng dịu dàng hơn. “Nhưng chỗ lão thái thái vẫn luôn
giấu giếm chuyện này, chàng hãy nghe ngóng xem sao.” Thôi Thị vẫn chưa
hoàn toàn tin chuyện Tử Phiến nghe được.

Vinh tam gia liền gật đầu.

“Người mới đến đó, lão thái thái đã đưa văn tự bán thân cho nàng

chưa?”

“À...” Thôi Thị giờ mới nhớ tới chuyện này, xấu hổ nói: “Lúc đầu thiếp

cũng không biết xuất thân của cô ta thế nào, lão thái thái còn nói muốn tặng
cô ta làm thiếp của chàng.”

Vinh tam gia thầm lắc đầu, cũng chỉ có Thôi Y Lan ngây thơ như vậy.

Nếu muốn cô gái kia làm thiếp mà không có kiệu hồng nhỏ, không bày tiệc
rượu nhỏ thì người ta có chịu về không? Nhưng Vinh tam gia cũng không
thể trách Thôi Thị, bà vốn là người không nghĩ sâu xa.

Dưới bàn tay quản thúc mọi chuyện của lão thái thái mà ông lấy được

một người vợ xinh xắn, dịu hiền, lại không có dã tâm là Vinh tam gia đã cảm
thấy thỏa mãn lắm rồi, nếu còn đòi hỏi nữa thì đúng là quá tham lam.

“Nếu đã biết không phải con gái nhà lành thì cần phải có văn tự bán

thân.” Vinh tam gia dặn dò.

Thôi Thị tỏ vẻ khó nghĩ, bà biết lão thái thái muốn dùng Vương Thị

nên làm sao có thể giao văn tự bán thân của cô ta cho tam phòng được. Vinh
tam gia thì muốn cho Thôi Thị cơ hội suy nghĩ nên cũng không gợi ý cho
vợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.