TỨ QUÝ CẨM - Trang 300

Vương Thị này mới mua về, chẳng thể qua mặt được Mộc di nương, con
thiết nghĩ hay là để cô nương này làm nha hoàn thông phòng?”

Lão thái thái tức đến nỗi suýt phụt máu, ba nghìn lạng mới mua được

cô ta mà chỉ đủ tư cách làm nha hoàn thông phòng thôi ư? Mặc dù ban đầu
Vương Thị không phải là mua cho Vinh tam gia, nhưng lão thái thái lại chỉ
đổ trách nhiệm ấy lên đầu ông. Tuy vậy hôm nay Vinh tam gia nói đâu ra
đấy, thấu tình đạt lý nên lão thái thái chẳng thể phản đối.

“Chuyện của nhà các ngươi đương nhiên các ngươi tự quản lấy.” Lão

thái thái cố kìm nén sự khó chịu, phất tay ra hiệu bảo Vinh tam gia mau thu
xếp lui ra, đừng ở đây khiến bà thêm bực.

Vinh tam gia lại không hiểu hoặc cố tình không hiểu cái ra hiệu này,

ngoảnh đầu lại giận dữ mắng mỏ: “Chỉ tại nàng hồ đồ thôi, rõ ràng mẫu thân
nói người đó được mua về, nàng cầm văn tự bán thân mà không biết Vương
Thị được mua về hay sao hả?”

A Vụ ở bên cạnh chứng kiến màn diễn xuất của Vinh tam gia, trong

lòng thật muốn đập bàn khen ngợi, xem ra người cha này của nàng thực sự
có chút thủ đoạn, chẳng qua lúc đầu không có sân khấu cho ông diễn mà
thôi. Chuyện này quả nhiên vẫn phải do người buộc chuông tự đi cởi chuông
mới phải.

A Vụ giờ phút này vô cùng khuyến khích Thôi Thị kìm nén cảm giác

áy náy xuống khi phải để Vinh tam gia xuất đầu lộ diện. Nàng vốn nghĩ
chuyện di nương phải do Thôi Thị có trách nhiệm đứng ra giải quyết, nhưng
giờ nghĩ lại mới thấy đàn ông quản càng tốt.

Thôi Thị thấy Vinh tam gia trách móc mình, thoạt đầu rất kinh ngạc,

nhưng lập tức hiểu ngay, tỏ ra vô cùng tủi thân ấp úng nhìn về phía lão thái
thái nói: “Mẫu thân... mẫu thân không đưa cho thiếp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.