TỨ QUÝ CẨM - Trang 335

đó để nhắn nhủ với mọi người là được, vì không ai muốn xé rách tờ giấy
mỏng cuối cùng. Nếu xé rồi thì sẽ không còn trở lại nguyên vẹn như trước
được nữa.

“Cha, cha nói xem như thế có được không?” A Vụ kéo tay cha, ánh mắt

chờ đợi.

Vương di nương không ngờ việc mà mình muốn lấy lòng A Vụ lại

chính là tự lấy đá ném chân mình. Cô ta vội vàng nói: “Lục tiểu thư, nô tỳ
dù cho có em bé cũng sẽ luôn coi lục tiểu thư là thứ nhất.”

Vương di nương cũng không muốn xé rách tờ giấy cuối cùng.

Mắt A Vụ đã đỏ ửng, dẩu môi nói: “Không giống, không giống. Từ nhỏ

chúng ta đã được học bài Khổng Dung nhường lê, cho dù di nương có muốn
coi ta là nhất, nhưng khi sinh em bé ra, ta vẫn phải nhường nhịn.”

A Vụ quay đầu lại kéo tay Thôi Thị, kích động nói: “Mẹ, con không

muốn nhường lê đâu, con muốn ăn quả to nhất cơ, con muốn là con bé nhất
trong nhà cơ.”

Thôi Thị vội vàng vỗ vỗ vào tay A Vụ rồi ngước mắt lên nhìn Vinh tam

gia. Vương di nương thấy Vinh tam gia không tỏ thái độ gì, không đoán
được tâm tư của ông, sợ ông nhất thời đồng ý, bèn quỳ xuống trước mặt A
Vụ, nói: “Lục tiểu thư, không cần cô phải nhường nhịn. Nô tỳ sẽ dạy nó từ
nhỏ tôn trọng ca ca, tỷ tỷ, lúc nào cũng coi cô nương là nhất. Nô tỳ... nô tỳ
chỉ muốn nếu có một ngày già yếu còn có người nhờ cậy.” Nước mắt Vương
di nương cứ thế như mưa khiến người ta phải ái ngại.

A Vụ đâu dám nhận lễ của Vương di nương, nàng vội vàng tránh ra và

nói: “Di nương, nếu người già đi, A Vật đương nhiên sẽ chăm sóc cho
người, các ca ca cũng sẽ chăm sóc cho người.” Sau đó, A Vụ lại ngoảnh đầu
về phía Vinh tam gia, nói: “Con không muốn có đệ đệ, muội muội nữa đâu
cha.” A Vụ làm nũng Vinh tam gia. “Huống hồ, nếu di nương có em bé, đệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.