TỨ QUÝ CẨM - Trang 385

Mai di nương lại nhìn thấy Phùng đạo bà đến phòng của nhị phu nhân.

Mai di nương sai tiểu nha hoàn lưu ý, rồi lấy một tấm thiệp đỏ dán kín

mà Vương di nương gửi đưa cho nha hoàn rồi dặn: “Lúc nào thấy Phùng đạo
bà đi ra thì mời bà ấy đến phòng ta ở hậu viện để nói chuyện.”

Phùng đạo bà vốn không muốn để ý đến một di nương, nhưng phong

bao màu đỏ tiểu nha hoàn đó đưa tới rất nặng, thế nên cuối cùng bà ta cũng
đồng ý đi theo tiểu nha hoàn đến hậu viện.

Mai di nương và Vương di nương đều đã ngồi trong phòng đợi từ lâu.

Phùng đạo bà là người tinh ranh, thấy vẻ mặt hai người họ đều tỏ ra sốt ruột,
muốn nói gì đó nhưng lại thôi nên bà ta biết có thể “chém mạnh tay” hai con
gà này. Thế nên bà ta cũng thuận miệng nịnh bợ vài câu. “Vừa nhìn hai vị đã
biết là người có phúc, chỉ là hiện giờ mây đen che mất mặt trời nên mới
không được thuận lợi.” Phùng đạo bà đạo mạo nói.

“Nói vậy là sao ạ?” Mai di nương vội vàng hỏi, đúng là gần đây cô ta

cực kỳ không thuận lợi, nhị phu nhân cậy “lão bạng sinh châu

[1]

” nên nhị lão

gia không dám ho he gì, vài ngày nay còn quay sang giày vò mấy thị thiếp
nữa.

[1]. Lão bạng sinh châu: Nghĩa gốc là trai già nhả ngọc, ý chỉ già mà vẫn có thể sinh con.

Phùng đạo bà nhìn Mai di nương hồi lâu, sau đó mới nghiêm nghị nói :

“Ồ, có những chuyện cô không nên biết thì tốt hơn.” Nghe thấy vậy, Mai di
nương càng sốt ruột, giục Phùng đạo bà nói ra.

“Ừm, được rồi, nể cô thành tâm đấy. Tôi vừa vận thần nhãn, xem xét

khí sắc thì thấy trên đầu cô có một đám khí đen, có ác rồng bay qua nên
khắc với mệnh con cái của cô, thiết nghĩ đường con cái của di nương rất
mỏng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.