TỨ QUÝ CẨM - Trang 396

Đường Âm muốn đi xem Mai Trường Sinh của “Gánh hát Côn Ngọc.”

Côn Ngọc được coi là một trong những gánh hát côn khúc có tiếng nhất

thời bấy giờ. Mai Trường Sinh là diễn viên chính, lúc nào cũng bận rộn.
Gánh hát Côn Ngọc suốt năm đi quanh mười ba tỉnh, đến tháng Giêng mới
trở về kinh thành, hơn nữa chỉ hát năm buổi, trong đó một buổi đã ở trong
cung biểu diễn cho Thái hậu rồi.

Bốn buổi còn lại thì có một buổi biểu diễn ở phủ Vệ Quốc Công vì nể

mặt Trưởng Công Chúa. Mấy năm gần đây, phủ Hoa Đình Bá của gia đình
nhà quý phi cũng được họ đến biểu diễn một buổi, hai buổi còn lại thì phải
xem tình hình thế nào.

Đường Các lão mặc dù giữ chức vị là các lão nhưng lại không phải là tể

tướng, ngài có thể mời được Gánh hát Côn Ngọc nhưng vì là người khiêm
tốn nên ngài sẽ không làm vậy, trong khi đó Đường Âm lại mê gánh hát Côn
Ngọc, mê Mai Trường Sinh vô cùng.

Kiếp trước A Vụ từng gặp Mai Trường Sinh, trông y rất khôi ngô tuấn

tú, là một mỹ nam đầy phong độ. Nếu ai không biết, không quen y sẽ cho
rằng y là công tử đại gia.

“Một diễn viên hát thì có gì đáng xem đâu?” A Vụ khuyên Đường Âm.

Thực ra, không phải nàng không muốn đi xem kịch, mà vì người đi chơi
đông quá, Đường Âm lại đề nghị là bọn họ sẽ tách khỏi đám nha hoàn lén
đến Cảnh Viên nên A Vụ sợ xảy ra chuyện.

Cảnh Viên chính là nơi ở của Gánh hát Côn Ngọc, trong thời gian tổ

chức hội đèn, gánh hát quy định không biểu diễn nên đến Cảnh Viên mới có
thể gặp được Mai Trường Sinh.

“A Toàn, muội được lắm, coi như ta nhìn nhầm người!” Đường Âm hất

tay A Vụ ra, trừng mắt nhìn nàng. “Không ngờ muội là loại người như vậy,
ta mà lại tâng bốc con hát à? Có muội không biết thưởng thức, không hiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.