TỨ QUÝ CẨM - Trang 408

Người khom lưng bước vào cùng hắn phát ra tiếng cười dâm đãng. “Ấy

đừng, thất thân rồi thì sẽ không bán được giá cao đâu.”

“Không bán được thì bố mày nhận. Cừu non thế này hiếm khi gặp

được, mày biết khẩu vị của bố mày rồi đấy.” Người đàn ông đang nói là kẻ
chuyên bắt cóc trẻ em, là yêu râu xanh chính hiệu.

A Vụ và Đường Âm nghe hai kẻ đó nói chuyện thì sợ đến nỗi mặt mày

trắng bệch. Hai người họ cứ thế dịch lùi về phía sau, A Vụ không biết bây
giờ nên cầu cứu ai, chỉ hận mình qua sơ suất.

Hai kẻ đó chậm rãi tiến lại gần, A Vụ thà chết chứ không thể chịu nhục,

dây thừng buộc ở chân nàng trong lúc giằng co đã lỏng hơn. Nàng cũng
không biết mình lấy đâu ra sức để bật dậy nhanh như chớp chạy xuống phía
cuối thuyền rồi lao đầu xuống nước lạnh làm nước bắn lên tung tóe. A Vụ
chìm xuống nước và chỉ mong tiếng động này có thể khiến người khác chú ý
cứu lấy Đường Âm.

Đường Âm định bắt chước A Vụ, nhưng vì chậm một bước nên bị tên

mặt thô kệch giữ lại, cả hai giằng co kịch liệt.

Tay của kẻ bắt cóc vừa mới sờ vào góc áo của Đường Âm thì thuyền

bỗng rung lắc mạnh. Kẻ bắt cóc ngoảnh đầu nhìn lại thì thấy một người đang
đứng trên thuyền. Hai tên bắt cóc thấy có người, lập tức buông Đường Âm
ra tiến về phía người lạ. Chưa kịp đến gần chúng đã bị người đó vừa lôi vừa
đẩy, ngã rơi khỏi thuyền.

Đường Âm nhận ra người đó chính là Tứ Hoàng tử, bắt đầu kêu lên ư

ử. Sở Mậu liền lấy chiếc giẻ trong miệng Đường Âm ra. Nàng không để ý
đến chuyện gì khác mà chỉ khóc ầm lên. “Mau cứu A Toàn, muội ấy nhảy
xuống nước rồi!”

Sở Mậu rảo bước đến cuối thuyền, không do dự nhảy ngay xuống sông.

Hai thị vệ phía sau kinh ngạc kêu lên: “Điện hạ!” Rồi cũng vội vã nhảy theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.