TỨ QUÝ CẨM - Trang 437

A Vụ muốn dẫn Vinh Ngân theo vì nàng thực sự bị chuyện lần trước

làm cho sợ hết hồn. Lúc rảnh rỗi nàng cũng không muốn ra khỏi nhà, nếu đi
thì phải có người đáng tin cậy đi cùng. A Vụ cho rằng, dẫn theo một người
đầu óc đơn giản lại có võ công như Vinh Ngân là thích hợp nhất.

Đường Âm cũng cải trang thành nam giới đi theo A Vụ, vì là người cực

kỳ tò mò, nên nàng ta sống chết đòi đi theo để chứng kiến sự việc.

Vinh Ngân thấy Đường Âm cải trang thành nam giới trông xinh xắn,

đáng yêu thì đỏ bừng mặt e thẹn. Đường Âm kéo tay A Vụ, nháy mắt với
nàng, rồi lén cười nhạo Vinh Ngân, làm cho Vinh Ngân không dám đi phía
trước hai người.

Núi Ngọc Lũy không cao, Bạch Hạc Viện xây ở lưng chừng núi, cảnh

sắc thanh tịnh, có dòng suối nhỏ uốn lượn chảy qua viện, có hàng trúc trồng
bên đầm cá, lại có cả khu đất rộng trồng cây, là một nơi cực kỳ thích hợp để
học tập. Thế nên một người không có tài năng gì, ở đây rèn luyện ba năm
cũng có thể thành tài.

Đường Âm thở hổn hển, tay chống hông dừng bước đứng nghỉ, còn A

Vụ tuy kém nàng một tuổi nhưng vẻ mặt thản nhiên, phong thái ung dung,
nho nhã, khiến Đường Âm không khỏi cảm thấy kỳ lạ. Cùng là tiểu thư khuê
các, Đường Âm lại hoạt bát hơn A Vụ nhiều, vậy mà sức nàng không bằng
cả A Vụ. Tính hiếu thắng nổi lên, Đường Âm liền nói: “Không nghỉ nữa, đi
thôi!”

Mặc dù A Vụ là tiểu thư khuê các, nhưng hằng ngày đều luyện bài công

pháp cường thân do đại sư Thiên Trúc truyền thụ, theo kinh nghiệm từ kiếp
trước, A Vụ cho rằng có sức khỏe tốt thì mới làm việc tốt được. Thế nên, thể
lực của Đường Âm không bằng A Vụ cũng không có gì lạ.

Bạch Hạc Viện nom giản dị, non nước hữu tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.