TỨ QUÝ CẨM - Trang 442

Lông mi của Đổng Di khẽ giật giật.

A Vụ biết ý nói tiếp: “Điều thứ nhất là hữu đễ, huynh muội trong gia

đình không nên phản bội nhau, huynh ấy không nỡ làm trái ý của tổ phụ và
cha, đó là vì hiếu; không nỡ phản lại huynh đệ mình, đó là hiếu. Tin tức là
do cháu truyền ra ngoài, vì cháu cũng yêu thương huynh ruột mình, máu
chảy ruột mềm, đương nhiên cháu phải tìm lại sự công bằng cho huynh ruột
của cháu.”

A Vụ nhìn Đổng Di, thấy ngài không nói gì, trong lòng có phần thấp

thỏm. “Thứ hai, huynh cháu vì có tấm lòng khoan dung độ lượng nên đối đãi
với ai cũng coi là người quân tử, sau khi trải qua chuyện này chắc chắn sẽ
gần người quân tử, xa kẻ tiểu nhân.”

Đổng Di vẫn không nói gì, nhưng tay đã bưng cốc trà ra hiệu tiễn

khách.

A Vụ cuống lên lo lắng, hít sâu một hơi, tự nói với bản thân phải thật

bình tĩnh. Có tình huống nào nàng chưa nghĩ đến chứ? Trong đầu A Vụ
nhanh chóng nhớ ra mấy đệ tử của Đổng Di đều đã bước vào chốn quan
trường, trở thành hiền thần của Đế vương. Từ xưa đến nay đã được coi là
hiền thần thì đều phải lấy “trung thành” làm đầu.

Trung thành! A Vụ nghĩ ra rồi.

“Tiên sinh, cháu biết rồi!” A Vụ nói to.

Đổng Di tay đang bưng cốc trà liền đặt xuống, mỉm cười nhìn A Vụ, ra

hiệu cho nàng tiếp tục nói.

“Tiên sinh không đồng ý là vì ngũ ca cháu chưa cố gắng đấu tranh vì

bản thân. Thần phải trung thành với vua, vua phải dũng cảm vì thiên hạ, vì
nhân dân tranh đấu lợi ích. Cá nhân ai đó nếu không sống trung thành,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.