TỨ QUÝ CẨM - Trang 45

A Vụ chấm mực nâng bút, viết câu: “Học nhi thời tập chi, bất diệt

duyệt hồ

[1]

”, chỉ mấy chữ đó thôi cũng khiến Vinh tam gia tròn mắt kinh

ngạc, chưa bàn đến chữ của A Vụ đẹp như thế nào, chỉ so sánh với trình độ
trước kia của nàng thì quả thật có thể nói là “khác một trời một vực”.

[1]. Câu nói của Khổng Tử, có nghĩa là: Học mà kịp thời thực hành, như vậy không phải là rất

có ích sao?

“Thực sự có tiến bộ!” Vinh tam gia ngày càng cảm thấy tự hào về con

gái. Ông hiểu rất rõ cô nhóc này, trước đây chỉ có dung mạo còn nội tâm
trống rỗng, nhưng nay tiến bộ thế này, ông cảm thấy vô cùng bất ngờ.
“Nhưng lực viết chữ của con vẫn chưa đủ, nét thu bút vẫn mờ, phần chuyển
tiếp chữ vẫn chưa đúng trọng tâm.”

Vinh tam gia nói rất đúng, đến giờ, lực cầm bút của A Vụ vẫn chưa đạt,

mỗi lần hạ bút xuống lại có cảm giác lực bất tòng tâm, thấy Vinh tam gia chỉ
nhìn vài chữ mà đã nhận ra nhược điểm, A Vụ không khỏi vô cùng khâm
phục.

“Con cũng rất buồn vì chuyện này, cha chỉ bảo cho con nhé?” Lần này

A Vụ quyết bái thầy học chữ.

Vinh tam gia không giấu giếm tài năng. “Năm ta luyện chữ, thầy giáo

từng dạy ta cách “nhả chữ và nạp chữ”, ta cũng đã chỉ bảo qua cho các
huynh của con. Nếu con nắm được phương pháp này, không chỉ luyện được
chữ, mà còn rèn luyện được sức khỏe nữa.”

Vinh tam gia nói vậy làm A Vụ càng cảm thấy hứng thú, tất cả những

phương pháp tốt cho sức khỏe, nàng đều thích, không biết có phải vì kiếp
trước ốm yếu bệnh tật hay không mà kiếp này nàng muốn thay đổi thật
nhiều.

Thì ra, cách dạy của Vinh tam gia hoàn toàn khác với phương pháp hít

thở hằng ngày của con người, khi hít vào từ từ căng bụng, khi thở ra dùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.