TỨ QUÝ CẨM - Trang 501

được thông báo rằng ngày kia sẽ lên triều, thế đã là ân điển của Thánh
thượng rồi.

Lão thái thái đang ở thượng phòng thì Vinh tam gia dẫn Thôi Thị và A

Vụ bước vào, cởi áo choàng xong, ba người họ cung kính dập đầu bái lạy
An Quốc Công và lão thái thái.

“Cha, mẹ, đứa con bất hiếu đã trở về rồi!” Trong giọng nói của Vinh

tam gia có chút nghẹn ngào, tình cảm của một người con phương xa được
trở về quê nhà bất kể là thật hay giả thì Vinh tam gia cũng cư xử rất đúng
mực.

“Đứng dậy đi!” An Quốc Công nói.

Người hầu bên cạnh vội vàng đỡ ba người dậy.

Vinh tam gia trông già hơn một chút, ấn đường đã có nếp nhăn, nhưng

lại uy nghiêm, mấy người hầu coi thường tam phòng thì giờ đã cảm nhận
được sự oai phong của một quan lớn tam phẩm trong triều.

An Quốc Công cảm thấy rất vui.

Còn lão thái thái thì bĩu môi, mấy năm qua, bà ta không thể nói mấy lời

nịnh hót hay giả tạo, tính bà ta vẫn không thay đổi, chỉ có nếp nhăn ở hai
khóe miệng là sâu hơn, vẻ tàn ác càng thể hiện rõ, cả người toát lên vẻ già
nua. Người ta thường nói người càng già trông càng hiền từ, nhưng ta lại
không thể cảm nhận được điều đó ở lão thái thái. Nếu nhìn bà ta vào ban
đêm thì còn thấy đáng sợ hơn nữa là khác.

Đại phu nhân và nhị phu nhân hai năm qua trông cũng già đi.

Đại phu nhân mặc chiếc váy mã diện màu tím và áo bối tử

[1]

hoa màu

tương, nếp nhăn trên khóe mắt tăng lên không ít, tỏ rõ sự mệt mỏi, nhưng
khuôn mặt tròn xoe đó vẫn còn mang dáng vẻ hiền lành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.