TỨ QUÝ CẨM - Trang 563

nghìn lần ông cũng không thương tiếc. A Vụ không phải là người “bị cắm
sừng” nên không hiểu được tâm trạng của nam giới, cho dù bản thân có
không cần, có chán ghét, cũng không cho phép ả ta vượt tường ra ngoài với
kẻ khác.

Có điều Vinh tam lão gia không thể không xem xét ý kiến của A Vụ,

ngoài chuyện thương xót Vương di nương và muốn giữ mạng sống cho cô
ta, còn có nguyên nhân khác nữa, nếu A Vụ thực sự thương xót thì đã không
lợi dụng triệt để cô ta như vậy.

Trận om sòm này cho thấy thế tử gia của phủ An Quốc Công chiếm

đoạt tiểu thiếp của tam đệ, lén lút sinh con trai với ả ta, Thế tử gia Vĩnh Cát
Thịnh nếu đáng mặt đàn ông thì sẽ gánh tội danh trăng hoa, chơi bời, đàn
ông với nhau dù sao có thể hiểu được thói xấu này. Nhưng chỉ cần có người
để lộ tin tức thì dư luận sẽ nhanh chóng bùng lên, người có tâm sẽ nói rằng
Vương Thị bị ép buộc, thà chết phản kháng lại, nhưng cũng không thể chống
lại được cường quyền, đành phải phục tùng. Lúc đó, Vinh tam lão gia đi sứ,
sống chết chưa biết thế nào, trong nhà chỉ có vợ dại con thơ, khó có thể
“xoay chuyển tình thế”… Thế nên cần phải giữ lại cái mạng cho Vương di
nương.

Nhưng cô ta còn sống lại là cái đinh trong mắt, An Quốc Công chắc

chắn không để cho cô ta ở lại. Vinh tam lão gia gõ ngón tay lên bàn, suy
nghĩ tìm cách nên cầu xin thế nào.

Ngay tức thì, ông đứng bật dậy, mặc áo choàng, dẫn theo nô bộc đến

đại phòng.

Vinh đại lão gia, hay còn gọi là thế tử gia, nghe bảo Vinh tam lão gia

đến thì giật mình, hắn cảm thấy hơi áy náy, nhưng chính vì cái phần áy náy
này lại càng khiến cho việc đi tìm Vương Thị chơi đùa thêm phần kích thích
và sung sướng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.