TỨ QUÝ CẨM - Trang 60

A Vụ gật đầu.

Thôi Thị ôm con vào lòng, không biết giải thích thế nào cho con hiểu

về sự khó xử của mình. Các phu nhân trong kinh thành rất có thế lực, càng
là phu nhân tôn quý lại càng có thế lực. Một người có thân phận như Thôi
Thị làm sao lọt vào mắt họ, ngay cả đại phu nhân, nhị phu nhân có đi cũng
chẳng ai để mắt đến mấy người đàn bà sống trong phủ Quốc Công đã sa sút
về gia thế.

Thôi Thị từng đi ra ngoài xã giao một hai lần, sau đó thì không muốn đi

nữa, hằng ngày chỉ ở nhà thêu hoa may áo, chăm sóc con cái, coi như tự tìm
lấy niềm vui.

Nhưng A Vụ lại thích chỗ náo nhiệt, rất nhiều lần chỉ vì A Vụ, bà mới

ra ngoài xã giao, nhưng cũng chính vì ánh nhìn của mấy phu nhân đó đối với
A Vụ mà bà lại càng ít ra khỏi nhà.

Không thể phủ nhận, A Vụ chính là cô bé xinh đẹp nhất kinh thành

trong số đám trẻ con cùng trang lứa, nhưng nàng lại không có tài năng gì,
đến chỗ nào cũng bị coi thường. Dường như sắc đẹp ấy thuộc về nàng là một
sai lầm, một người như nàng thì không nên tham lam chiếm lấy dung nhan
ấy.

Những phu nhân đó nhìn A Vụ như nhìn một di nương tương lai, sau

này nàng cũng chỉ là món đồ chơi yêu thích của đám vương tôn công tử mà
thôi. Vinh Vật Ưu còn bé không hiểu được, nhưng một người từng trải như
Thôi Thị lại rất hiểu những cái nhìn ấy.

“Con từng bảo tam cô nương ở phủ Tĩnh An Hầu hay trừng mắt nhìn

con cơ mà? Chúng ta không đi cũng được, hôm nay mẹ sẽ bảo nhà bếp nấu
cho con món cá hoa quế mà con thích ăn, được không?”

A Vụ mở đôi mắt to tròn long lanh nhìn Thôi Thị, tỏ ra cực kỳ thất

vọng. Thôi Thị thấy đôi mắt ngân ngấn nước tràn đầy ngây thơ và mong đợi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.