TỨ QUÝ CẨM - Trang 636

Tuy có nhiều ưu điểm, nhưng A Vụ thấy cũng có rất nhiều nhược điểm.

Nhà do Hoàng đế ban tặng thường chỉ cho phép một thế hệ sống ở đó,

nếu như bị giáng chức thì phải mau chuyển nhà đi, buổi sáng bị giáng chức
thì buổi chiều hãy gói ghém đồ đạc đi cho nhanh. Nếu may mắn sẽ được
sống yên bình suốt đời, nhưng nếu chẳng may chết thì con cháu đời sau
cũng mau mà chuyển đi, trong kinh thành chỉ có mỗi ít đất này, để con cháu
mấy đời nhà bạn sống ở đây thì Hoàng đế tìm đâu ra nhà để ban thưởng cho
người khác nữa?

Tóm lại, căn nhà này không phải là vật sở hữu riêng của bạn, bạn chỉ có

quyền sử dụng nhất định, mà lại tấc đất tấc vàng, cho dù là nhà được tặng,
nhưng lại rất chật chội, không thể động thổ, lại chẳng thể xây thêm, có bất
cứ sự thay đổi nào cũng phải bẩm báo lên phủ nội vụ, vì đây thuộc vào sản
nghiệp của Hoàng đế.

Cuối cùng, nhà Hoàng đế ban tặng thì đương nhiên phải ở.

Ví dụ, nếu A Vụ là một ông chủ lớn đã có một căn nhà rộng rãi với sân

vườn bề thế trong kinh thành nhưng vì được Hoàng đế ban tặng nhà nên
đành phải để không.

Nhưng cho dù thế nào thì Hoàng đế ban tặng nhà cũng là một việc tốt,

giống như Vinh tam lão gia, sau lưng có Hoàng đế ủng hộ ra ở riêng là một
chuyện hiếm có. Chẳng phải vì Hoàng đế đối xử với Vinh tam lão gia đặc
biệt đến mức có thể “nằm chung giường”, chỉ là vì Vinh tam lão gia gặp thời
mà thôi.

A Vụ cũng cảm thấy kinh ngạc về chuyện Long Khánh Đế ban tặng

nhà cho Vinh tam lão gia, theo lý thì việc này không giống với cách làm của
cậu nàng trước kia, nhưng khi gõ tay xuống mặt bàn một hồi, nàng nhanh
chóng tìm ra nguyên nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.