TỨ QUÝ CẨM - Trang 643

thôi. A Vụ cười không nổi, nàng bỏ tiền ra chứ sao, mà còn là một khoản
tiền lớn.

Nghiên, là loại nghiên Lỗ mà Vinh tam lão gia thích, chẳng phải là loại

nghiên Đoan mà người đương thời tán dương. Nghiên Lỗ từ trăm năm trước
đã rất nổi tiếng, cực kỳ cổ kính mộc mạc, chuyên dựa theo các đường nét
của đá tự nhiên rồi chạm khắc sơ qua mà thành. Chiếc nghiên trên bàn đây
là loại nghiên đá hình chim én, trời sinh đã thành hình, cực kỳ cổ xưa thú vị.

Mặc dù Vinh tam lão gia từ lâu đã luyện được bản lĩnh vui buồn không

thể hiện ra ngoài, nhưng lúc này ông quả thực vô cùng bất ngờ và ngỡ
ngàng, kích động thốt lên: “Ta sẽ viết thư ngay!”

Người học võ thì yêu đao kiếm, người học văn thì yêu bút mực. Người

học võ gặp được đao quý sẽ không kiềm chế được mà múa một đường,
người học văn cũng vậy.

A Vụ hiểu rõ tâm tư của Vinh tam lão gia, ông không mặn mà với giá

bút, giá mực, nhưng lại cực kỳ coi trọng văn phòng tứ bảo.

“Cha, không vội. Con đã chuẩn bị cho cha mấy tờ giấy Trừng Tâm

Đường, chỉ đợi cha vung bút viết mấy bức họa treo trong thư phòng này thôi
đấy.” A Vụ đã đi qua thư phòng của Vinh tam lão gia ở phủ An Quốc Công,
tất cả những tác phẩm treo trên tường đều là của ông, một là vì muốn thể
hiện cái thú tao nhã, hai là vì không có tiền mua bản gốc.

Những đồ vật quý trong lịch sử có nghìn vàng cũng khó mua nổi. A Vụ

dù có tám cái đầu thì cũng không thể mua hết được, nàng chỉ có thể dành
dụm tiền mua những thứ nào có thể mua được, ví như văn phòng tứ bảo này.

Gia sản của gia tộc dù có bề thế ra sao thì cũng phải dựa vào nhiều đời

tích lũy mới có được, nếu con cháu bất hiếu, trong khoảnh khắc có thể làm
tán gia bại sản, nhưng muốn gia tộc hưng thịnh lại phải mất hàng trăm năm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.