TỨ QUÝ CẨM - Trang 731

màu xanh, vạt áo và viền cổ áo thêu cành trúc xanh, búi tóc trên đầu cài cây
trâm gỗ, thể hiện rõ sự phong lưu phóng khoáng. Thường ngày chàng đã ôn
hòa thanh tú, tướng mạo và khí chất hòa quyện khiến người ta nhìn một lần
thì khó có thể quên. 

A Vụ cũng sững sờ, cảm giác Vinh Giới có một phong thái mà nàng

chưa thấy bao giờ, thứ huyền ảo mơ hồ này A Vụ đã gặp ở đâu đó rồi. Nàng
tập trung suy nghĩ rồi kinh ngạc nhận ra, thần thái của Vinh Giới gần giống
với Tứ Hoàng tử Sở Mậu. Có điều, khi nàng định thần và nhìn lại lần nữa thì
thấy huynh ấy chính là đại ca của nàng, cảm giác tương tự như vừa nãy
không xuất hiện nữa.

Vinh Giới bái kiến Vinh tam lão gia và Thôi Thị, bị Thôi Thị kéo lại

gần hỏi han đủ mọi chuyện, sau đó chàng mới có thời gian mỉm cười với A
Vụ. “A Vật cao lên đấy!”

A Vụ mím môi cười. “Đại ca lần này không còn được nói muội là quả

bí ngô nữa nhé!” Thực ra, lúc đó Vinh Giới và Vinh Ngân đều trêu A Vụ,
định gọi nàng là quả bí đao lùn, nhưng như thế thì làm tổn thương muội
muội quá, vì dù sao cũng là muội muội mà họ yêu thương nhất nên mới bảo
nàng là quả bí ngô.

Huynh muội mặc dù lâu ngày không gặp, nhưng luôn nhớ đến nhau,

không nói nhiều cũng hiểu.

Đổng đại nho và Vinh tam lão gia có rất nhiều chuyện cần bàn bạc,

nhưng đều không phải là chuyện nữ nhân muốn nghe. Đổng Di cười nói:
“Nội tử đang ở phòng Mai Hạc cách đây không xa, mời Thôi phu nhân quá
bộ đến đó vậy.”

A Vụ đi cùng Thôi Thị, có tiểu đồng dẫn đường, họ nhanh chóng đến

phòng Mai Hạc. A Vụ cảm thấy rất kỳ lạ, Đổng đại nho dù tôn quý thế nào
thì Đổng phu nhân cũng không có lý gì mà không ra tiếp khách, có khách
đến nhà, chủ nhà cũng nên ra mặt đón tiếp mới phải. Nhưng khi nàng thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.