TỨ QUÝ CẨM - Trang 757

“Có lẽ ta không thể tham dự lễ thành thân của muội được, một tháng

nữa ta khởi hành rồi.” Cố Đình Dịch nói.

Nước mắt của A Vụ cứ thế lã chã tuôn rơi. “Huynh phải bảo trọng nhé,

muội luôn đợi huynh nâng đỡ cho muội.”

Cố Đình Dịch cười. “Vậy mà ta cứ nghĩ ít nhất muội cũng giữ ta lại.”

A Vụ vừa khóc vừa nói: “Chí nam nhi ở bốn phương, nhị ca có chí khí

này, muội vô cùng khâm phục. Nếu huynh sống tốt thì mẹ cũng sẽ được
sống tốt.”

Cố Đình Dịch khẽ thở dài. Chàng đi Liêu Đông là lo nghĩ cho mẹ và A

Vụ, và cũng là chí hướng của chàng, chàng không ngờ A Vụ chỉ nghe một
câu mà đã đoán được trúng tâm tư đó.

Cố Đình Dịch thấy nước mắt A Vụ lăn dài, không kìm nổi giơ tay lau

cho nàng. A Vụ sững người, định bước lùi về phía sau theo phản xạ, nhưng
kịp dừng lại.

“A Vụ, muội cũng phải bảo trọng, cho dù thế nào, ca ca cũng sẽ cố

gắng bảo vệ muội.”

“Nhị ca.” A Vụ sụt sịt không nói nên lời.

Cố Đình Dịch nắm bàn tay đang buông thõng, rồi bất ngờ ôm chặt lấy

A Vụ, đặt lên trán nàng một nụ hôn nhẹ.

Hành động này khiến A Vụ kinh ngạc đến ngơ ngác, nhưng cũng chẳng

biết nói gì.

Sau nụ hôn ấy, cả hai người đều ngại ngùng. A Vụ nhìn Cố Đình Dịch

ra về, mắt dõi theo bóng lưng của ca ca rất lâu. Thẳm sâu trong trái tim,
nàng biết nhị ca có một phần tình cảm khác dành cho mình, nhưng nàng
không thể mềm lòng, hiện tại bây giờ cũng không cho phép họ ở bên nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.