TỨ QUÝ CẨM - Trang 815

“Cô cô, người ngồi đi, người là vãn bối, kính trọng người là lẽ đương

nhiên.” Sở Mậu thể hiện quan điểm của mình cho Hách ma ma và A Vụ biết.

A Vụ thầm cười lạnh một tiếng, mặc dù biết “cô cô” là cách gọi nữ

nhân trong cung, Sở Mậu đã quen gọi từ bé, bây giờ Hách cô cô đã trở thành
Hách ma ma, nhưng A Vụ vẫn cảm thấy khó chịu. Theo lý mà nói, người cô
ruột của Sở Mậu chỉ có một, đó chính là Trưởng Công chúa Phúc Huệ, cùng
là hai cô cô nhưng sự đối xử lại khác nhau một trời một vực. Mặc dù A Vụ
cũng biết mình “già mồm”, biết rõ ân oán giữa Trưởng Công chúa và Sở
Mậu, nhưng trái tim của con người luôn thiên vị, chẳng thể nói bằng lý lẽ
được.

Ánh mắt của Sở Mậu quét qua cái hộp đặt trên chiếc bàn nhỏ, A Vụ lập

tức ngoan ngoãn đứng dậy. “Vừa nãy thiếp và ma ma đang nói về chuyện
này, thiếp còn nhỏ tuổi chưa có kinh nghiệm trong chuyện này, làm sao quản
được Vương phủ rộng lớn như vậy? Thiếp muốn nhờ ma ma vất vả vài năm
nữa để thiếp còn biết học hỏi thêm. Nhưng lại lo sức khỏe của ma ma, thế
nên mới mời Vương gia đến để xin ý kiến.”

Khóe môi của Sở Mậu cong lên khoảng ba phần, coi như rất khen ngợi

sự biết điều của A Vụ. Phải biết rằng, khóe miệng cong lên một phần của Sở
Mậu là do bẩm sinh, nếu cong lên hai phần thì hoặc là cười nhạo, hoặc là
châm chọc, nhung cong lên đến ba phần là chân thành khen ngợi, vẻ biểu
cảm nhỏ nhặt này A Vụ đã nghiên cứu nhiều năm rồi.

“Cô cô mang cái hộp này về đi, Vương phi nói cũng có lý, sau này vẫn

phải nhờ người chỉ bảo thêm cho nàng.” Sở Mậu quả nhiên vẫn hy vọng
Hách ma ma cai quản Vương phủ.

A Vụ mỉm cười ngồi lại chỗ cũ, lắng nghe Sở Mậu và Hách ma ma nói

chuyện, thỉnh thoảng thêm vào một hai câu. Buổi gặp mặt hôm nay coi như
khách và chủ đều vui, chỉ có điều trong trường hợp này A Vụ lại là khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.