TỨ QUÝ CẨM - Trang 817

trọng dụng bà, bà không thể từ chối được. Đối với một người danh không
chính, ngôn không thuận, không có gì giữ thể diện tốt hơn là được nắm thực
quyền trong tay.

Sau khi Sở Mậu giao lại chiếc hộp cho Hách ma ma, hắn ngoảnh đầu

lại nhìn A Vụ đầy thâm ý.

A Vụ thầm “hừ” lạnh một tiếng, cảm thấy Sở Mậu thật đa nghi đáng

ghét, tưởng ai cũng muốn chút gia sản của hắn sao?

Thực sự nếu đổi là người khác thì cũng sẽ cảm thấy kỳ lạ, chủ mẫu của

một phủ không có mẹ chồng mà không được giữ quyền quản gia, liệu nàng
có thực sự cam tâm tình nguyện không? Có ngấm ngầm gây trở ngại không?

Mặc dù A Vụ cảm thấy Sở Mậu nghi ngờ làm tổn thương tấm lòng

rộng lượng của nàng, nhưng cùng sống dưới một mái nhà, nàng không thể
không cúi đầu, nàng cần mượn cơ hội này để tỏ rõ tấm lòng của mình mới
được, nếu không nàng sợ sau này bên chỗ Hách ma ma có con gái, cho dù bà
không có ý gì nhưng nghĩa muội đó cũng không biết thế nào.

Vì nghĩa muội đó, A Vụ đã phải nhắc nhở bản thân về thân phận của

mình.

Sau khi hai người vào phòng, A Vụ có ý muốn giãi bày lòng mình, ví

dụ như nhũ mẫu của Vương gia cũng là nhũ mẫu của thiếp, thiếp thực sự vui
mừng vì Hách ma ma có thể quản nội viện, thiếp cũng sẽ theo bà ấy học hỏi,
chắc chắn sẽ không để Vương gia phải phân tâm vì chuyện này. Nếu nói ra
những lời này có thể khiến Sở Mậu cảm thấy áy náy và nàng được thêm một
chút lợi ích thì cũng tốt.

Có điều A Vụ chưa kịp mở miệng thì đã nghe Sở Mậu hỏi: “Vương phi

có tên gọi ở nhà không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.