TỨ QUÝ CẨM - Trang 844

A Vụ cố gắng nhớ lại xem Kỳ Liên phu nhân mất lúc nào, nhưng thật

đáng tiếc, Quận chúa Khang Ninh sao có thể quan tâm đến một nhũ mẫu
không danh tiếng chết lúc nào chứ? Nàng thậm chí còn không biết Kỳ Liên
phu nhân chết sau hay chết trước khi Sở Mậu lên ngôi cơ mà. Sự việc trôi
qua đã quá lâu, trí nhớ nàng cũng bắt đầu phai nhạt. Có điều cứ nghĩ đến
chuyện phải kính trọng người sắp chết là cơn giận của nàng với Hồng Dược
Sơn Phòng cũng bớt dần.

Ban đêm vì đang là cuối thu, thời tiết ngày càng lạnh, bản năng của A

Vụ là dịch đến chỗ ấm ngủ, thế nên hai chiếc chăn dày chặn giữa hai người
cũng bị A Vụ quấn hết vào người. Điều khác biệt là đêm nay Sở Mậu không
đẩy nàng vào trong như mọi khi mà lấy chiếc chăn của mình đắp thêm lên
người A Vụ. Bị chiếc chăn bông nặng mười mấy cân đè lên người khiến A
Vụ không thể động đậy nổi, mồ hôi túa ra, còn Sở Mậu nằm dịch sát ra phía
ngoài giường.

Sáng tỉnh dậy, A Vụ cảm thấy toàn thân dấp dính, ngay cả áo trong

cũng bị ướt nên cảm thấy rất lạ. Thực ra không thể trách nàng, các tiểu cô
nương ở độ tuổi này đều trong giai đoạn ngủ ngon giấc, có sấm sét giữa mùa
hè cũng không thể tỉnh giấc. Thôi Thị biết thói quen này của con, luôn
miệng bảo con có phúc lớn, ngủ được cũng là cái phúc.

Tử Phiến tươi cười bước đến hầu hạ A Vụ, miệng nói: “Vương gia rất

quan tâm đến tiểu thư đấy, sáng sớm bước ra khỏi phòng đã dặn bọn nô tỳ
hôm nay hãy đốt địa long trong Ngọc Lan Đường. Việc này thực hiện sớm
hơn năm ngoái mười mấy ngày, mà thời tiết năm nay cũng chưa lạnh lắm.”

Khác hoàn toàn với vẻ vui mừng hớn hở của Tử Phiến, Tang ma ma

mặt sa sầm như bị nhỏ nước. Đợi A Vụ tắm gội và mặc váy áo xong xuôi,
Tang ma ma cho tất cả nha hoàn lui ra, chỉ còn một mình bà ở trong phòng
nói chuyện với A Vụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.