TỨ QUÝ CẨM - Trang 873

miếng bơ sữa trắng mịn khiến người ta muốn đưa tay ra quệt một lớp rồi cho
lên miệng thưởng thức.

Ngày hôm sau, sau một đêm ngủ ngon, A Vụ thấy tinh thần vô cùng

sảng khoái, chỉ có ánh mắt Tang ma ma là trợn lên suýt chút nữa làm hỏng
tâm trạng vui vẻ của nàng.

Mỗi buổi sáng, người đầu tiên bước vào phòng ngủ gọi cô chủ mà sét

đánh bên tai vẫn ngủ ngon đương nhiên là Tang ma ma. Ánh mắt bà nhìn A
Vụ từ trợn tròn, chuyển sang thâm trầm, rồi đến thương xót và sau cùng là
bất lực. Cuối cùng cũng đến một ngày, bà không thể chịu nổi nữa, giữ A Vụ
lại trong phòng nói chuyện. “Tỷ nhi à, con nói cho nhũ mẫu nghe xem,
Vương gia mắc bệnh gì phải không?”

“Bệnh...bệnh gì ạ?” A Vụ hồ đồ hỏi, vài giây sau mới phản ứng kịp.

“À, ma ma nói đến cái đó...” Mặt A Vụ thoáng chốc đỏ ửng như ánh chiều
tà. “Không có, Vương gia không bị bệnh gì cả.” Hắn sinh được con trai, hồi
xưa khi linh hồn nàng còn phiêu dạt trong cung đã nhìn thấy hắn lật thẻ bài
màu xanh mà.

“Vậy con nói cho ma ma nghe, sao các con không viên phòng, có phải

là con...”

A Vụ vội vàng lắc đầu, nàng không thể gánh được nỗi oan ức này, nếu

cứ bị Tang ma ma lải nhải cả ngày thế này thì nàng nhất định phải về nói với
mẹ. “Không, là tại Vương gia, Vương gia không muốn.”

Lần này Tang ma ma cảm thấy kỳ lạ, đã không có bệnh tật gì thì làm gì

có người nào nhìn thấy cô gái như tiên giáng trần thế này mà lại không động
lòng chứ?

Thế nên bà cố gắng vận dụng đầu óc, loại bỏ các khả năng có thể, và

trong đầu chỉ còn lại vài suy đoán, cuối cùng bà do dự hồi lâu rồi hỏi:
“Vương gia có người khác phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.