TỨ QUÝ CẨM - Trang 882

A Vụ nghĩ thầm, sao con người này lại để ý đến chuyện vụn vặt như

vậy cơ chứ?

Sở Mậu nói tiếp: “ Theo ta thấy, bệnh án của Vương phi thì cứ để ở

Ngọc Lan Đường, như vậy sẽ tiện hơn.”

A Vụ tỏ ra thoải mái hơn, nhưng mục đích của nàng không chỉ có vậy.

“ Không chỉ bệnh án của thiếp, thiếp nghĩ, bệnh án của hai vị trắc phi và ba
thị thiếp cũng nên để ở Ngọc Lan Đường, dù sao họ cũng là thiếp thất của
Vương gia, nên do chủ mẫu như thiếp chăm sóc mới phải.”

Trong ánh mắt của Sở Mậu lộ ra tia kinh ngạc, không tin A Vụ lại dũng

cảm đảm nhận chuyện này.

A Vụ nghĩ thầm, trước đây đúng là nàng đã nghĩ sai, cứ nghĩ việc gì

cũng phủi tay mặc kệ thì sẽ được lòng Sở Mậu, chưa từng nghĩ mình cũng là
Vương phi của hắn và vợ chồng phải kề vai sát cánh bên nhau.

“Nàng đã nói như vậy thì cứ thế mà làm.” Sở Mậu khẽ gật đầu.

A Vụ cảm thấy vô cùng đắc ý, rất muốn biết sắc mặt của mấy người

bên đó thế nào.

Đêm đó, A Vụ ngủ rất ngon. Sáng hôm sau tỉnh dậy, trong người cảm

thấy khoan khoái, vui vẻ, vì bên Hồng Dược Sơn Phòng sai Đào Thị đem
bệnh án qua, thêm vào đó bên nhà nàng cũng có bà nô bộc đến báo tin vui.
Năm nay Vinh Giới thi hương và đỗ đầu bảng.

“Đến Hồng Dược Sơn Phòng thông báo một tiếng, ngày mai ta phải về

Vinh phủ một chuyến.” A Vụ dặn Tử Phiến. A Vụ nói rất tự nhiên, Tử Phiến
vâng lệnh cũng rất tự nhiên.

Hai người này, một người là Quận chúa Khang Ninh được chiều

chuộng của kiếp trước, bao năm qua ở Vinh phủ cũng là cô chủ nhỏ được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.