TỨ QUÝ CẨM - Trang 918

không khí trong lành. Nào ngờ nàng vừa tung tăng bước ra thì thấy Sở Mậu
đang ngồi trên sập trước cửa sổ, nhìn nàng bất động.

Vì nàng mới vừa ngủ dậy nên khuôn mặt vẫn còn đỏ hồng, xiêm y lộn

xộn, yếm màu xanh nhạt xộc xệch, đôi chân trần trắng muốt như ngọc, tóc
hơi rồi tựa như một nụ hoa né nở khi bị gió đông thoảng qua, vẻ đẹp đó
khiến người ta hận không thể cầm từng cánh hoa bẻ cong bắt nó nở tung.

“Vương gia!” A Vụ hít phải hơi lạnh, vội vàng dịch vào bên trong, mắt

liếc nhìn Tử Phiến và Tử Trụy đầy giận dữ, ý muốn nói: “Sao các ngươi
không nhắc ta.”

Tử Phiến và Tử Trụy vừa chớp mắt vừa gãi cổ, ý muốn bảo Vương gia

không cho, muốn xem nàng ngủ đến mấy giờ.

A Vụ vội vàng ăn mặc chỉnh tề, chải tóc gọn gàng, lúc đó mới mỉm

cười bước ra dù hơi chột dạ. “Sao hôm nay Vương gia không đến Băng
Tuyết Lâm?”

“Hiếm khi được nghỉ, định cùng Vương phi dùng bữa sáng.” Sở Mậu

nói nhẹ nhàng, cảm giác như không hề để ý đến chuyện dậy muộn của nàng.
“Sao không thấy mấy trắc phi đến thỉnh an?”

A Vụ cười. “Hà Trắc phi và Đào Trắc phi sức khỏe không tốt, còn ba di

nương thì thiếp bảo họ không cần đến buổi sáng, tối qua cũng được.”

“Ngươi không khỏe thì mời đại phu, không tiện mời đại phu thì đến

điền trang dưỡng bệnh. Giờ nàng đã về phủ cũng cần đặt ra quy tắc, người ở
phủ khác làm thế nào, phủ chúng ta cũng không được ngoại lệ.” Sở Mậu
nhấp một ngụm trà.

A Vụ nghe xong thì cảm thấy sợ hãi, đây không phải là lần đầu tiên hắn

nói với nàng chuyện này, lần đầu nàng không coi là thật, mà đoán mò tâm tư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.