TỨ QUÝ CẨM - Trang 922

Sở Mậu lặng người trong giây lát, sau đó đứng dậy nói: “Nàng dùng

cơm đi, ta đến Băng Tuyết Lâm.”

Mặc dù Sở Mậu bước rất vội vàng, nhưng A Vụ không lấy làm ngạc

nhiên, con người hắn không có nhiều việc mới lạ. Hắn đến Băng Tuyết Lâm
gấp gáp như thế cũng không phải chuyện hiếm, ở lại Ngọc Lan Đường đến
giờ này mới kỳ.

Sở Mậu đi rồi, Tử Phiến bước đến hầu hạ A Vụ rồi kể lại cho nàng một

chuyện.

“Ngươi muốn nói là tối qua Vịnh Mai, Ức Mai bắt nạt Thái Mai và còn

để cho ngươi nhìn thấy?” Sau bao lâu họ không động tĩnh gì nên nàng còn
tưởng mình đã nghĩ quá nhiều, cho rằng mấy người đó chỉ là kẻ ngốc, không
ngờ chính nàng lại nôn nóng, còn đối phương mới kiên nhẫn.

“Nô tỳ không nghĩ là họ cố ý, vì nô tỳ cũng chỉ vô tình đi qua đó, bọn

họ không thể biết nô tỳ sẽ đi ngang qua vào lúc ấy.” Tử Phiến có chút băn
khoăn, thị thấy Thái Mai đáng thương, cũng từng giúp mình nên không
muốn nghĩ xấu cho thị ấy.

A Vụ cũng thấy Tử Phiến nghĩ như vậy không sai, chứng tỏ thị rất

lương thiện. “Ta cũng không đánh giá gì. Có điều chuyện này ngươi đã nhìn
thấy rồi nên ta không thể không đề phòng, chúng ta cũng không hại Thái
Mai, nhưng cần lưu ý một chút. Hơn nữa, nếu bọn họ đoán được ngươi đi
qua chỗ đó thì sẽ thường xuyên bắt nạt Thái Mai, không chừng còn đang đợi
ngươi bắt gặp ấy chứ.” Khóe miệng A Vụ nhếch lên, có lẽ vì không muốn để
lộ dấu vết của màn kịch nên họ mới tốn nhiều công sức đến thế.

Mặc dù A Vụ đã cảm nhận được sự chân thành của Sở Mậu, nhưng khi

gặp phải chuyện gì, lo nghĩ đã trở thành bản tính của nàng, mà bản tính thì
rất khó thay đổi. Vài ngày trước nàng không hiểu rõ tại sao mấy người đó lại
rat ay với Tử Phiến, vì mặc dù là Vương phi nhưng nàng cũng không gây
mâu thuẫn với họ, mà cho dù nàng không còn là Vương phi thì bọn họ cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.