TỨ QUÝ CẨM - Trang 994

góc trang trí hình hoa văn hai con rồng do A Vụ tự tay bưng đến gian phía
tây của Ngọc Lan Đường.

A Vụ tự tay xếp đũa bát, đứng cạnh Sở Mậu để hầu hạ. “Điện hạ, Hách

ma ma, thử tay nghề của thần thiếp xem thế nào.”

“Chỉ ngửi thôi đã khiến người ta chảy nước miếng rồi.” Hách ma ma

cười, ánh mắt nhìn Sở Mậu có chút thỉnh cầu.

Sở Mậu không cầm đũa mà lại nói: “Có rượu không?”

A Vụ ngẩng đầu nhìn đồng hồ cát ở góc phòng, thấy ngày mùng Một

đã trôi qua bèn nói: “Điện hạ dùng mì trước đi ạ, để nguội ăn không ngon,
lúc nãy ở trong bữa tiệc ngày cũng có ăn gì đâu.” Mặc dù nói với Sở Mậu
nhưng nàng lại nhìn Hách ma ma.

Hách ma ma cũng cuống lên. “Lão thân biết điện hạ không ăn, hôm nay

có phải ngài không ăn gì cả một ngày không? Ngài như vậy làm sao cơ thể
chống chịu nổi! Nếu như điện hạ không muốn bà lão này ở lại thì lão thân đi
đây.” Hách ma ma đã dùng cả chiêu uy hiếp, đứng dậy chuẩn bị rời đi.

Sở Mậu xua tay, đành phải cầm đũa cúi đầu ăn một miếng.

Hách ma ma lại càu nhàu: “Không thể dừng giữa chừng như thế được,

điện hạ phải ăn một mạch hết luôn chứ.”

Đã cầm đũa lên ăn rồi thì Sở Mậu cũng không còn ngại gì nữa, ăn một

mạch đến cuối, ngay cả trứng gà, mộc nhĩ, nấm hương đều ăn hết sạch. Mặc
dù tốc độ như rồng cuốn nhưng tư thế lại vô cùng nho nhã.

“Nước canh hầm rất ngon.” Sở Mậu cầm chiếc khăn ấm A Vụ đưa để

lau miệng.

Đương nhiên rồi, canh móng giò hầm măng mà Tử Trụy làm mỗi dịp

Tết đến là món ăn ngon nhất ở Vinh phủ mà. Canh này vẫn đang treo trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.