TỨ QUÝ CẨM - Trang 995

bếp lò, ngày mai sẽ đem biếu Vinh phủ.

Ăn mì xong, Sở Mậu và A Vụ tiễn Hách ma ma về. Ánh mắt của Hách

ma ma liên tục nhìn vào A Vụ, nàng đành phải đứng ở ngoài Ngọc Lan
Đường, nói: “Hôm nay tuyết rơi nhiều, đường trơn trợt, để tôi tiễn Hách ma
ma một đoạn nữa.”

Hách ma ma vui mừng đồng ý, nói: “Điện hạ sớm nghỉ ngơi đi, không

cần tiễn lão thân nữa.”

Sở Mậu gật đầu.

A Vụ đứng cạnh kiệu trúc của Hách ma ma, lấy miếng chăn da hổ đắp

lên đầu gối bà.

Hách ma ma nhìn A Vụ với ánh mắt nghiêm túc, nói: “Mong Vương

phi chăm sóc điện hạ, đừng phụ lòng của điện hạ, ngài đã chịu nhiều khổ
cực lắm rồi.”

A Vụ gật đầu, không biết bản thân có thể phụ lòng Sở Mậu như thế

nào. Đến nay bọn họ vinh nhục đều có nhau, cho dù đầu nàng có bị kẹt vào
cửa cũng chưa đến mức phụ lòng Sở Mậu.

Lúc A Vụ về phòng, Sở Mậu vẫn ở phòng tắm chưa ra, nàng gặp hơi

ấm đột ngột liền hắt xì một cái, trong lòng tự nhiên thấy lo. “Tử Phiến, đi
mời đại phu đến đây.”

Tử Phiến hầu hạ A Vụ bao nhiêu năm đương nhiên biết được thói quen

của nàng. Cho dù là một cái hắt hơi cũng cần mời đại phu, vì cái mạng nhỏ
này đáng giá hơn bất cứ ai. Trên thực tế, Tử Phiến đâu có biết chứng bệnh
của A Vụ. Đó là một dạng tâm bệnh. Nàng sợ nhất là bị bệnh uống thuốc,
nằm liệt giường. Nàng chính là người bị bệnh tật giày vò vô cùng thảm hại,
thế nên kiếp này rất cẩn thận, cho dù chỉ hắt hơi nhức đầu cũng sẽ gọi đại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.